“Anh Giang khách sáo ,  và Lạc Lạc khá hợp ý với , cũng may   tình cờ gặp con bé ở hành lang nên  mới  ý định đến thăm  của Lạc Lạc.”
Sở Y Nhất nghĩ  chút buồn ,  đàn ông   công khai lập một gia đình khác ở bên ngoài khi  ly hôn với Chu Lộ,   còn  con, cho nên hiện tại cô   , Giang Sơn lấy  phận gì và  ở góc độ như thế nào để  lời cảm ơn .
Thật , suy cho cùng, Sở Y Nhất  coi thường  đàn ông vô trách nhiệm như , nhưng với tư cách là  ngoài cuộc, cô cũng  thể  gì.
“Lạc Lạc, cháu về , chăm sóc  cho  cháu, hai hôm nữa dì đến.”
Sở Y Nhất cũng   tiếp xúc nhiều với Giang Sơn, cô   nắm tay cô né, dặn dò vài câu,  dẫn Tiểu Bảo  về phòng bệnh của ông cụ.
Giang Sơn  theo hình bóng của hai   rời khỏi, ánh mắt chớp nháy. Trước đây tiếp xúc với Sở Y Nhất vài ,   thấy cũng bình thường, nhưng hôm nay   cảm nhận rõ ràng Sở Y Nhất đang xa lánh  và thậm chí là  phần coi thường.
“Giang Sơn,  về , cảm ơn   đưa em đến bệnh viện, ở đây  bác sĩ là đủ ,  ở đây cũng  giúp  gì,  về .”
Nhìn thấy Giang Sơn  , tâm trạng đang  ban đầu của Chu Lộ cũng  ảnh hưởng.
Nghe Lạc Lạc , Giang Sơn   thấy  nhiều tiền trong bệnh viện,  thể là đang bù đắp điều gì đó, Chu Lộ cũng  từ chối, nhưng   nghĩa là cô   tha thứ cho Giang Sơn.
Huống chi, hiện tại cô   cùng chung nhận thức với Sở Y Nhất, hai ngày nữa chờ cơ thể khỏe , chỉ cần  nguồn thận thì bọn họ  thể tiến hành giải phẫu.
Nghe Sở Y Nhất , nếu  nguồn thận cho cơ thể ,  phẫu thuật nghỉ ngơi điều dưỡng một thời gian thì  thể trở thành  khỏe mạnh như thường,  còn  bệnh tật dày vò nữa.
Có một tia hy vọng như , Chu Lộ  trông chờ Giang Sơn sẽ chăm sóc thật  cho Lạc Lạc, cô   tự  chăm sóc nên bảo   đến từ  thì về  đó.
Ai cần thì  đó lấy .
“Lộ Lộ, bên cạnh em chỉ  một  Lạc Lạc   , hơn nữa nó chỉ là một đứa trẻ,   chăm sóc  cho em,  sẽ ở  đây.”
Theo như sự hiểu  của Giang Sơn đối với Chu Lộ,   , với tình hình hiện tại, cô   thể nào cúi đầu với  , cũng sẽ  nhận bất cứ sự giúp đỡ nào.
Vân Mộng Hạ Vũ
     ,  quan tâm đến cô  coi như là sự bù đắp với cô .
“Lạc Lạc, tiễn bố con  ngoài,  mau  ,  chờ con   ăn cơm.”
Chu Lộ mặc kệ Giang Sơn, cô  gọi Lạc Lạc tiễn Giang Sơn  ngoài,  từ từ  xuống nhắm mắt ,   mệt nên  nghỉ ngơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-665.html.]
Lạc Lạc cũng   cách nào khi  thấy bộ dạng từ chối của  đối với bố, dù  thì ngày cả cô bé trong lòng cũng trách bố, cho nên cô bé   lời , cô bé  dấu tay “mời” với Giang Sơn.
Giang Sơn thấy Chu Lộ  nhắm mắt,   cảm thấy bất lực, khẽ thở dài, cuối cùng cũng rời khỏi bệnh.
Thâm tình đến muộn rẻ hơn cỏ.
Người đàn ông    còn là của riêng cô  nữa, cô  cũng   thói quen tái chế rác thải,  thì hãy giữ  cách một chút, để   ảnh hưởng đến  vợ hiện tại của  .
“Mẹ,  thực sự  thể chữa khỏi bệnh cho  của Lạc Lạc ?”
Trên đường trở về tìm bố và chị, Tiểu Bảo  kìm  hỏi Sở Y Nhất đang  phía .
Không      tin tưởng Sở Y Nhất, mà là    tin thật ở phương diện , tuy trong lòng  , Sở Y Nhất là một  phụ nữ thông minh  năng lực, nhưng  của    lợi hại đến mức   ?
“Có  là Tiểu Bảo  tin ?”
Sở Y Nhất  đầu   khuôn mặt nhỏ bé đang chần chừ của Tiểu Bảo, giữa vùng trán thoáng hiện sự lo lắng.
“Mẹ,   con  tin , chỉ là...”
Tiểu Bảo   nhưng  thôi.
“Mẹ  trong lòng con đang nghĩ gì, nhưng theo cách hiểu của con về  từ nhỏ đến lớn,    là  ăn  lung tung, hoặc là   lời  giữ lời  ?”
Nghe Sở Y Nhất hỏi như thế, Tiểu Bảo lắc đầu  chút do dự.
“Vậy thì  , những chuyện khác con  cần lo, con chỉ cần nhớ rằng   nhận lời chuyện gì thì nhất định sẽ  .”
Thấy dáng vẻ đầy tự tin của Sở Y Nhất, Tiểu Bảo dường như cũng  lây nhiễm, cô  kiên quyết gật đầu.
Sở Y Nhất  lưng dẫn Tiểu Bảo  về phía , trong lòng  khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Cô vẫn  chút áy náy, dù  cô thật sự sẽ   chuyện như , cô sở dĩ dám  như  là cũng bởi vì nương nhờ  quản gia.