Ôi, đúng là như thế.
A Đông bọn họ tìm cả buổi trời,  ngờ  thể tìm thấy , đúng là  duyên phận.
Mặc dù Giang Ngải Lạc   theo Giang Sơn về nhưng cũng   cách nào.
Nhìn thấy cô bé lưu luyến  , Sở Y Nhất cũng     .
 cô luôn nghĩ rằng họ sẽ gặp  .
“Chị dâu, chị về  , đúng lúc em  chuyện   với chị.”
A Đông   ngoài một lát, trở về mang theo mấy cái bánh bao cùng trứng vịt muối, nhưng  thấy Sở Y Nhất .
Anh  chào hỏi Tiểu Bảo  ăn hai cái bánh bao, nóng lòng  kể cho Sở Y Nhất  những gì      thấy.
Lúc   thấy cô  ,   lập tức  dậy ăn nốt miếng bánh bao cuối cùng.
“Mẹ, cho  , đây là phần chú Đông bảo con để dành cho .”
Tiểu Bảo lấy trong túi  hai cái bánh bao, Sở Y Nhất  và cầm lấy, vẫn còn nóng hổi, chắc là Tiểu Bảo  ôm sát  .
“Con  ăn no ?”
“Ăn no  , nhân lúc còn  nguội  mau ăn , con  lấy nước nóng cho .”
Tiểu Bảo tiện tay lấy cho Sở Y Nhất một cốc nước.
“Sao thế?Chú   gì với chị?”
Sở Y Nhất  xuống lau ray  cầm bánh bao lên cắn miếng nhỏ.
“Em  gặp một ,  đó  thể là Giang Sơn mà chúng  nhắc đến  đây, em  thấy những  xung quanh gọi   là ‘ Sơn’, hình như họ  đến kinh thành,  là chuẩn  hàng gì đó...”
A Đông phấn khởi , nhưng   thế nào cũng thấy Sở Y Nhất  chút phản ứng gì.
“Chị dâu,  chị  điềm tĩnh như thế, chị  thấy bất ngờ ?”
“Ồ, chị từng gặp  , chính là  ,Giang Sơn, hơn nữa bên cạnh   còn  một  mà em cũng quen .”
“Chú cũng quen ?Ai thế?”
Sở Y Nhất từng gặp Giang Sơn,     ngạc nhiên ,  còn  một  mà  quen, đó  thể là ai?
“Lạc Lạc.”
“Lạc Lạc ư?”
Cô bé Lạc Lạckia   ở cùng Giang Sơn?
Giang Sơn?Giang Ngải Lạc?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-649.html.]
“Lạc Lạc là con gái của Giang Sơn ?”
Giờ thìA Đông cũng  hiểu , nhưng thế giới    là quá nhỏ bé  .
Sở Y Nhất  A Đông, vẻ mặt cuối cùng  cũng  , A Đông  phản ứng chậm quá.
“Không    họ đến kinh thành  gì nữa?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau giây phút kinh ngạc, A Đông cũng  quên suy nghĩ ban đầu của , lúc đó    thấy rõ ràng là sự sắp xếp gì đó.
“Trên tàu, đừng  lên  nữa, liên hệ với Lưu Dịch, tìm  túc trực ở nhà ga kinh thành, đợi bọn họ đến thì theo dõi xem rốt cuộc họ   gì.”
Nếu đúng như Lạc Lạc , Giang Sơn cùng cô bé   là để  rõ với  cô bé thì sẽ   chuyện A Đông  , cho nên cô cũng  tin Giang Sơn chỉ đơn giản là trở về kinh thành.
 rốt cuộc là  gì thì hiện tại họ cũng  rõ nên chỉ  thể âm thầm  theo.
“Được, giờ em  gọi điện cho ông chủ.”
A Đông mạnh mẽ vang dội, năng lực chấp hành  mạnh, Sở Y Nhất   xong  rời  ngay.
Chỉ còn  Sở Y Nhất  đó nhai bánh bao.
Tiểu Bảo   qua mấy toa để lấy nước nóng cho , từ xa  thấy Giang Ngải Lạc đang  đó  chằm chằm  đối diện.
Cậu  ngẩng đầu lên ,     qua toa    thấy cô bé.
Tiểu Bảo  Giang Ngải Lạc một lúc lâu, nhưng cô bé cũng  nhận ,   tự hỏi  đối diện đang  là  như thế nào mà khiến cô bé cứ  chằm chằm như thế.
Cậu  cũng  quấy rầy Giang Ngải Lạc mà  tìm một chỗ gần hơn,  vặn trở thành ‘quần chúng ăn dưa’.
“Lạc Lạc, con ăn chút gì , đây là dì tự , bố con khá kén cá chọn canh, bố con ăn  quen những thứ  tàu, nên dì   sẵn ở nhà mang đến đây, con cũng thử xem.”
Đường Hân liên tục lấy đồ trong túi , đủ các loại đồ ăn thức uống, thứ gì cũng .
Phải  rằng  phụ nữ   giỏi khoản chăm sóc Giang Sơn.
Xem kìa, Giang Sơn  Đường Hân bằng ánh mắt đầy dịu dàng,  quan tâm  xung quanh nghĩ gì.
“Ai bảo em cứ dành thời gian ở bên ngoài, ăn đại một miếng là  ,   thể ăn , tội gì cứ  vất vả  sớm về khuya như thế.”
Giang Ngải Lạc  bố  đang quan tâm ân cần với  phụ nữ   là  , cô bé thật sự cảm thấy  đáng  cho  .
“Đây  là gì chứ,  đó, em còn   , ăn  ngon, ngủ  yên thì tâm trạng sẽ  , đến lúc đó  việc gì cũng   tinh thần.”
Tình cảm vô bờ bến giữa hai  sâu nặng như cây liền cành.
Không, bọn họ  xứng với từ ‘Sâu nặng như chim liền cành’, Giang Ngải Lạc oán hận nghĩ trong lòng.
Tiểu Bảo  thấy hết nhất cử nhất động của cả ba ,  bộ dạng của Giang Ngải Lạc,  đó  sang đối diện của cô bé,  phụ nữ đó    cô bé,   nhớ  đây Giang Ngải Lạc từng  , cô bé một  đến đây tìm bố.