mà,   mơ hồ   điều gì đó, khiến    chút khó hiểu, vì    dứt khoát   nữa mà dừng  đó, dựa  toa tàu, động tác thuần thục lấy trong túi  một điếu thuốc.
Lúc , hai  bên cạnh đang nhỏ tiếng  chuyện với  cũng vang lên.
“Anh Sơn,  sắp xếp theo lời  dặn , đợi chúng  đến thì cũng gần như chuẩn  xong .”
“Ừm,   .”
Anh Sơn, cũng chính là Giang Sơn  một câu.
Nghe thấy xưng hô ,A Đông khựng  một lúc,  đó  tay  từ trong túi .
“Hì,   em, cho chút lửa.”
Anh  kẹp điếu thuốc giữa hai ngón tay,  thấy Giang Sơn đang hút thuốc,  hề hề .
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Sơn liếc  A Đông,  kịp  gì thì    chuyện với    lên tiếng.
“Đi chỗ khác , con     thế? Không thấy bọn  đang bàn chuyện  ?”
Nói xong còn định đưa tay đẩy A Đông.
Giang Sơn liếc  sang,  đàn ông lập tức bất động.
“Đây.”
Giang Sơn đưa điếu thuốc đang hút trong miệng.
A Đông nghiêng đầu ngậm một điếu thuốc, đưa đầu  gần,  đó rít lấy đầu hút của Giang Sơn, hít hai , chờ điếu của  cháy lên mới ngẩng đầu rời khỏi.,
“Cảm ơn.”
A Đông  lời cảm ơn với Giang Sơn,  đưa điếu thuốc của  cho  .
Giang Sơn chần chừ một lúc  cầm lấy.
“Chuyện nhỏ.”
“Người an hem   thế?”
A Đông hỏi tiếp.
“Kinh thành.”
“Vậy thì trùng hợp quá,  cũng đến kinh thành...”
“Anh Sơn...”
A Đông  kịp  xong   cắt ngang,   nhướng mày.
“Vậy   phiền   nữa.”
Sau khi chào hỏi Giang Sơn một tiếng,   tự giác rời khỏi.
“Đứng .”
Giang Sơn bước đến chỗ  của   khi  chuyện xong với  khác,  đến chỗ    thấy bóng dáng quen thuộc ở đối diện.
“Anh Sơn...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-647.html.]
Đường Hân ngượng ngùng  ,  Giang Sơn bằng ánh mắt đáng thương  thể tả.
Giang Sơn đột nhiên quyết định cùng Giang Ngải Lạc về kinh, cô  lo lắng nên tự  mua vé, lặng lẽ  theo  hai bố con.
Vốn định âm thầm theo dõi bọn họ, đợi khi họ đến kinh thành thì  sẽ xuất hiện, nào ngờ  lên tàu  bao lâu thì Giang Sơn  phát hiện  .
“Càn quấy,  em  tới đây? Em  ngoài, Đào Đào ở nhà một    ?”
Thường ngày Giang Sơn  khoan dung đối với Đường Hân,   nhiều chuyện   đều  ngơ, ít khi nặng lời với cô .
 bây giờ  thấy Đường Hân  tàu,     hài lòng với sự hấp tấp của cô .
Đây là lo lắng cho  ?
“Anh Sơn, , ...”
Những  xung quanh  thấy  lượt  sang.
Giang Sơn cau mày, cũng cảm thấy    nặng lời,  mặt nhiều  sẽ khiến Đường Hân mất thể diện.
Vì ,   bước tới nắm tay Đường Hân, dắt cô  rời khỏi toa tàu đông đúc,  trở  chỗ giao  của hai toa một  nữa.
“Đừng  nữa,   là   ,  nên hung dữ với em.”
Nói xong, cũng mặc kệ  khác   thấy  ,   đưa tay lau nước mắt  khuôn mặt Đường Hân.
“  em   theo đến đây, chẳng    với em  , chuyến   về là   rõ với cô , mấy hôm nữa sẽ về,  em còn theo đến đây?”
Đường Hân  thút thít, dè dặt  Giang Sơn.
“Anh Sơn, em sợ, em sợ    sẽ   về nữa. Em  kiểm soát   nên mới mua vé lặng lẽ  theo  lưng , em nghĩ cho dù    về nữa thì em cũng   đang ở ,   nếu  nhớ đến  thì em  thể đến đây lén  ...”
Chậc chậc, thật đúng là đóa sen trắng “hiền lành, đơn thuần”.
Nghe cô  như thế, Giang Sơn  mềm lòng, vội đưa tay ôm cô   lòng,vỗ nhẹ an ủi cô .
“Được ,  ,   chuyện đó ,   hứa với em , còn  thể   ?”
Ôi trời,    còn yếu ớt như một cô gái, như   .
Giang Sơn   phụ nữ trong vòng tay  dần thôi thút thít mà thấy nhẹ lòng.
Cũng  theo đến đây , dù  cũng  vài ngày, hoặc là cô  đến thì  chuyện sẽ càng  suôn sẻ hơn.
Giang Ngải Lạc  ở ghế thò đầu  xung quanh, Giang Sơn   ngoài một lúc lâu , cũng   là    gì rồi了 Đến hiện tại vẫn   , cô bé thấy  lo lắng.
 điều cô bé  ngờ là đến khi gặp  Giang Sơn thì  thấy Đường Hân đang  bên cạnh vòng lấy cánh tay của Giang Sơn, theo sát bên.
Giang Ngải Lạc cau mày.
“Sao dì  đến đây?Nhà chúng   hoan nghênh dì.”
Nếu để  cô bé  thấy  phụ nữ  thì chắc tức điên lên mất, cô bé  thể để  phụ nữ  cùng hai bố con  về.
“Lạc Lạc, con đừng trách dì con nữa, là bố bảo dì đến đây.”
Vốn dĩ thủ hạ của   đang ở gần bọn họ, lúc  Đường Hân đến , đúng lúc  thể  đổi chỗ  với tên thủ hạ ,  đó Giang Sơn xách đồ của Đường Hân  đến, nhét  bên  chỗ  của họ.