“Đồng chí, xin  hãy yên tâm,   chỗ nào cần  thì cứ dặn dò,  nhất định sẽ cố gắng hết sức.”
Người    tạo mối quan hệ  thiết, nếu    nhận thì há chẳng  là   năng lực  ?
Trong lòng A Đông  một  nữa khâm phục Sở Y Nhất, tất cả những điều  đều  trong dự tính của cô. Từ nay về ,   tin rằng bọn họ thật sự  thông tuyến đường các thành phố ven biển, về  sẽ thuận lợi hơn  nhiều.
Sao    phụ nữ như thế,quan sát lòng   chu đáo,bày mưu nghĩ kế, dường như  chuyện đều  trong tầm kiểm soát của  , cao, thực sự  cao.
Đáng tiếc là đầu óc cô thông minh như thế  ở trong Tứ Hợp Viện đến hơn mười năm, nếu cô  ngoài thì khắp nơi  chỗ  cho cô.
Chuyến tàu  suốt ba ngày hai đêm, cuối cùng cũng đến nơi.
“Ngải Lạc, cháu   bố cháu ở  ?”
A Đông sắp xếp   nhận hàng , Sở Y Nhất dẫn theo Tiểu Bảo và Giang Ngải Lạc xuống tàu,  ở lối , cô thấy  lo lắng cho cô bé.
“Chú Ngô,  đây bố   thư nhắn địa chỉ nên cháu .”
“Vậy , cháu  chú ý an , chúc cháu sớm tìm thấy bố.”
“Cảm ơn chú, cháu nhớ địa chỉ của   , cháu sẽ cùng bố   tìm  , tạm biệt chú Cường.”
Giang Ngải Lạc nóng lòng   tìm bố, Sở Y Nhất  thấy hết, vẫy tay với cô bé,  thấy bóng dáng nhỏ bé hòa  đám đông thì cô mới buông tay.
“Tiểu Bảo,  thôi, chúng  tìm nơi dừng chân,  chờ chú Đông của con đến.”
Tiểu Bảo cao hơn Sở Y Nhất,  cũng xa hơn,    bóng dáng nhỏ gầy len lỏi qua đám đông, chẳng mấy chốc  chạy thật xa .
“Mẹ,   cô bé   thể tìm  bố ?”
Cậu  luôn cảm thấy  đáng tin cậy,   một  bố như , vứt bỏ vợ con sang một bên, nhiều năm như  gần như   tin tức gì, hiện tại một cô bé nhỏ tuổi như thế một  chạy  ngoài tìm ông ,   thấy ông   vô trách nhiệm.
“Mẹ cũng  , mong là sẽ tìm .”
Giang Ngải Lạc  ghi nhớ địa chỉ  phong thư, cô bé  chạy khắp nơi, hỏi  nhiều ,  qua bao nhiêu con đường nhưng  hề cảm thấy mệt mỏi.
Lòng tràn đầy vui sướng, cuối cùng cô bé cũng tìm  nơi ghi  phong thư,  ở ngoài cửa, cảm thấy tim   ngừng đập thình thịch.
Cô bé  lập tức gõ cửa, nhưng trong lòng   chút thấp thỏm nên chỉ  ở đó.
Cô bé  điều chỉnh  cảm xúc của , đợi lát gặp bố nên  những gì, và...
 cô bé vẫn  nghĩ  thì cánh cửa  mở .
Một lớn một nhỏ bốn mắt  , trong ánh mắt đầy vẻ nghi ngờ.
“Cháu tìm ai?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-641.html.]
“Cô là ai?”
Cả hai  cùng mở lời.
Giang Ngải Lạc   phụ nữ, cắn môi một lúc   gì, cuối cùng  cam tâm hỏi một câu.
“Đây là nhà của Giang Sơn   ạ?”
Hỏi xong câu , Giang Ngải Lạc chỉ cảm thấy tim đập liên tục, cô bé  mong chờ, nhưng cũng  thấy sợ hãi...
“ thế...”
Tuyến phòng thủ trong lòng sụp đổ, nước mắt trào  thất vọng.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Ồ, cháu là con cái nhà ai, chạy đến cửa nhà chúng   lóc gì thế?  là xúi quẩy..”
Người phụ nữ cau mày, khoanh tay  ngực, nhướng khóe mắt  Giang Ngải Lạc đang  đó.
Giang Ngải Lạc cố chấp  đó như   thấy lời cô  , nhất thời cũng     gì.
“Sao còn  ngoài cửa thế? Không  bảo em  lấy ít rượu ?”
Giọng  bực bội của một  đàn ông từ trong căn phòng vang lên,Giang Ngải Lạc đang cúi đầu chợt ngẩng lên.
“Lạc Lạc ư?”
Vốn dĩ  đàn ông định  ngoài xem ,  phụ nữ  ở cửa một lúc, rốt cuộc là đang  gì, nào ngờ  thấy một cô bé đang  ngoài cửa, gọi một tiếng  quá chắc chắn.
Dù  thì cũng lâu     gặp con gái , cô bé   đổi  nhiều, cô bé sắp lớn thành thiếu nữ .
Giang Ngải Lạc  thấy Giang Sơn   từ trong một căn phòng, cô bé  chút vui mừng vì  đầu tiên  gọi tên .
 câu tiếp theo của  đàn ông khiến cho tâm trạng đang vui mừng của cô bé như  dội một chậu nước lạnh.
“Con đến đây  gì?”
Ánh mắt của Giang Ngải Lạc nhanh chóng tối sầm , bố của cô bé   đổi .
Không còn là  bố mỗi   thấy cô bé đều bế xoay vài vòng,  lâu  gặp , bố  thấy  cũng  còn vui mừng nữa, thậm chí cô bé còn  thấy sự bực bội.
“Bố...”
Giang Ngải Lạc gọi một tiếng, giọng  nghẹn ngào, khi  gặp bố, trong lòng  nhiều điều  , hiện tại cuối cùng  gặp   thì     gì.
Nhìn thấy con gái của  cả  nhếch nhác, yếu ớt  đó, Giang Sơn cũng thấy mềm lòng.