Quản gia  xác định nên     điều gì.
Sở Nhất Y trầm tư một hồi, vỗ A Đông đang   bàn.
Sau khi A Đông  chụp ảnh  nhanh chóng ngẩng đầu lên, tuy ánh mắt vẫn còn  lờ mờ, đáng tiếc một lúc  mới hồi phục .
“Sao thế?”
Anh   Sở Nhất Y với vẻ khó hiểu, đêm hôm khuya khoắt  nghỉ ngơi,  chuyện gì ?
“A Đông,   bản lĩnh ,  thể tranh thủ đêm tối  đến toa bên , xem bên trong rốt cuộc  chất thứ gì ?”
Sở Nhất Y  nhỏ với A Đông.
A Đông   gì,  hỏi cụ thể toa nào,   dậy   lời nào, lặng lẽ   ngoài.
A Đông rời   bao lâu thì  thấy một  đàn ông gương mặt đen thui cũng  theo  ngoài,  bóng dáng nhanh nhẹn của  đàn ông, Sở Nhất Y cảm thấy  gì đó bất thường.
“Quản gia,   theo xem  đàn ông   ngoài     là đang theo dõi A Đông , nếu là như thế thì  hãy yểm trợ cho A Đông.”
Chậc chậc,  phụ nữ quá đáng sợ ,  cần suy nghĩ tỉ mỉ như thế ,     ngoài  ? Anh  cũng  quan tâm,   là nghĩ nhiều  ?
Nghĩ là như thế nhưng vẫn  theo.
Chỉ là   khỏi toa,    lập tức quên  suy nghĩ đó ngay.
Chủ nhân   đúng ,  đàn ông  ở phía   đến, rõ ràng là  ý đồ gì đó.
Để A Đông   bại lộ, cũng để   tranh thủ thời gian, quản gia chỉ còn cách “giả thần giả quỷ”.
Anh  bắt chước giọng  phát  âm thanh.
“Đồng chí   gì thế?”
Người đàn ông  đang chăm chú  theo A Đông ở phía , đột nhiên  thấy   gọi  từ phía , nghi ngờ  đầu .
  lưng chỉ là một đám  đang ngủ lộn xộn,   ai tỉnh giấc để  chuyện chứ?
Anh  lắc đầu, cho rằng    lầm,    tiếp tục  theo A Đông ở phía .
“Nói  đấy,  còn  về phía  thế?”
Người đàn ông  nhấc chân lên   yên tại chỗ, lông tơ   dựng cả lên, mồ hôi lạnh lập tức chảy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-626.html.]
Thực sự  “”đang gọi , nhưng  ?
Vậy thì rốt cuộc ai  gọi cho ?Lần    đột ngột   ,   xem rốt cuộc  lưng  là ai, nhưng vẫn là bên ngoài như  , ngay cả một  thức giấc cũng  .
Vậy ai đang gọi ?
Hàm răng của    tự chủ  đánh  , nơi  nhiều  như , nhất định  như    nghĩ.
Nhìn ánh mắt hoảng sợ của  đàn ông, quản gia nhân cơ hội  thổi  lạnh  gáy  ,  đàn ông lập tức chạy về hướng   tới.
Nhìn bộ dạng sợ hãi sắp tè  quần của  đàn ông, quản gia  đắc ý,  to ha ha.
Nhát gan như  còn dám  ngoài  loạn ?  là   tự lượng sức .
A Đông     theo dõi,   đang tập trung điều tra những chuyện Sở Nhất Y   với ,  hề để ý đến phía .
Lúc , khó khăn lắm   mới âm thầm lẻn  toa mà Sở Nhất Y   đến, cẩn thận cạy một chiếc rương gỗ , phát hiện bên trong chất đầy rơm rạ,   đưa tay  loay hoay, lộ  đồ gốm hoa lam.
Anh  chau mày, đưa tay sờ sờ,  gần  kỹ, những thứ  gần giống với đồ ông chủ sưu tầm , chắc là hàng thật.
Sau khi suy nghĩ một lúc,   lặng lẽ cạy một chiếc rương gỗ khác.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lần    đồ sứ, mà là đồ đồng.
A Đông  mấy cái rương mà   mở, những thứ bên trong   thể là di vật văn hóa, bề ngoài của những thứ  cũng   vẻ gì là giả.
Tuy nhiên, những thứ  nhiều như thế xuất hiện  tàu, định vận chuyển  ?
Trong lòng nghi hoặc, A Đông sắp xếp  rương gỗ, trở về chỗ  như thể   chuyện gì xảy .
Vừa định kể với Sở Nhất Y những chuyện   thấy thì thấy Sở Nhất Y nháy mắt với ,  đó vùi đầu  khuỷu tay, giả bộ ngủ.
Có một đôi mắt ở trong góc  về phía hai , cũng  thấy  gì khác biệt,  chút nghi hoặc, chắc là trùng hợp mà thôi.
Nhìn phản ứng của cô, A Đông hiểu , cũng   xung quanh,  kéo áo khoác lên, trùm đầu ngủ  .
Một đôi mắt trong góc  về phía hai , cũng  thấy  gì khác biệt,   chút khó hiểu, hẳn là trùng hợp.
Liếc  toa tàu yên ắng, thấy   đang ngủ say, nhớ  chuyện  ,   bất chợt nhún vai, gục lên bàn và trùm đầu .
Trời  rạng sáng,    bắt đầu   trong toa. Sở Nhất Y  đánh thức, xoa cái cổ đau nhức,  Tiểu Bảo còn đang ngủ say, cô khẽ nhíu mày, xem  là ngủ   ngon giấc.
Trong lòng nghĩ, cho dù thế nào cũng  mua giường , cái ghế cứng  khó chịu quá.