“Bộ trưởng Lâm.” Sau khi  Vương và  Lý trở  đơn vị  việc, bọn họ đến văn phòng của Lâm Kiệt, “  đến chỗ của bộ trưởng Cố.”
Lâm Kiệt ngẩng đầu  hai   mặt,  đó  cúi đầu xuống.
Trước đó, hai    gọi điện thoại cho , nên  cũng  sự việc. Vị lãnh đạo  của   bảo hai   đích  tới nhà mời Cố Hướng Đông về, đây cũng coi như nể mặt .
Sau bao nhiêu năm,  vẫn luôn thấp hơn Cố Hướng Đông một nửa. Mặc dù chuyện     do  nhắc tới, nhưng  cũng vui vẻ hưởng thụ.
Nếu cáo buộc  kết tội, Cố Hướng Đông sẽ  bao giờ  thể  đầu .
Vân Mộng Hạ Vũ
Tuy nhiên,   ngờ rằng Cố Hướng Đông vẫn  thể bình yên vô sự trải qua chuyện .
Thật sự     may mắn  do  xui xẻo.
“Chúng   qua đó và  hết  chuyện với   .” Anh Vương  thật.
“Ừ,   . Sau   chuyện gì cũng  uy tín một chút, đừng vì  ăn  thịt cừu mà khiến bản   tổn thất.”
“Vâng, bộ trưởng Lâm, chúng   .”
Cố Hướng Đông, Cố Hướng Đông, từ ngày đầu tiên đến thủ đô,   là kẻ thù  đội trời chung của . Sau bao nhiêu năm, tại    thể thoát khỏi ?
Nhìn  Vương và  Lý rời khỏi phòng  việc của , Lâm Kiệt ném cây bút  tay xuống bàn, trầm mặc  xuống  ghế, vươn tay véo mày.
“Chúc mừng bộ trưởng Cố,    minh oan, ngày mai  thể trở   việc. Tiểu Bảo,  lấy chai rượu cho bố con nào.” Sở Y Nhất mỉm  và  với Tiểu Bảo.
Tiểu Bảo vội vàng  dậy  lấy rượu.
“Vợ,  thực sự  thể uống ?” Vợ  cho rằng uống rượu   cho sức khỏe nên luôn kiểm soát việc uống rượu của . Hôm nay  ngờ cô   chủ động đưa rượu cho , điều  khiến  vô cùng nghi ngờ, liệu  khi nào vợ đang kiểm tra  ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-608.html.]
“Sao đây? Nhìn điệu bộ  xem     rượu nhỉ. Được thôi,  thì  đừng uống nữa, em  thể ảnh hưởng tới   ?”
“Không, , chỉ là   ngờ vợ   yêu thương  như , thế  đành  cung kính  bằng tuân lệnh . Anh uống một chút, một chút thôi.” Cố Hướng Đông mỉm ,  nhận lấy chai và ly từ tay Tiểu Bảo.
Trước đây,  cũng  nghĩ bản   thích uống rượu, nhưng  khi vợ  kiểm soát lượng rượu và cả   uống, trái   càng thích uống rượu hơn so với lúc , đúng là kỳ lạ!
“Chuyện của  bỗng nhiên nhắc cho em nhớ,  đây   chúng    gom  nhiều đồ , hai ngày qua em vẫn luôn nghĩ,  là  trả về  cho  ?” Sở Y Nhất đang ăn, cô cũng   ý  tránh né gì với hai đứa trẻ, trực tiếp nhắc tới chuyện  và bàn bạc với Cố Hướng Đông ngay  bàn ăn.
“Nhiều đồ như thế  nhiều  như , em  ghi chú  đầy đủ ?” Cố Hướng Đông đặt ly rượu xuống. Mới đầu, khi bọn họ thu gom những món đồ đó từ nhà của  khác, vốn dĩ là vì   những thứ đó  hư hại, kể  cũng  vài món  hữu dụng và quý báu nên mới giữ gìn.
Để kích thích ý chí sinh tồn của bọn họ, hai vợ chồng  cũng  hứa với bọn họ rằng khi  thứ kết thúc, và khi mây tan thấy ánh trăng sáng, bọn họ sẽ trả về  cho chủ sở hữu.
Cho nên bây giờ   Cố Hướng Đông  nỡ rời xa những món đồ , mà  đang lo lắng vì  quá nhiều đồ, sợ vợ xử lý  xuể. Suy cho cùng, nhiều năm qua, bọn họ  chỉ thu gom đồ ở thủ đô,  bộ  nơi đều  bọn họ giữ gìn. Đồ đạc  ít, nếu như cố hết sức trả về  cũng  tốn   bao công sức.
Thực  nó  quá lộn xộn, mới đầu khi đưa   gian trang trại, cô cũng  ghi chép  thông tin tương ứng , nên cũng  rối lắm.
Tuy nhiên, ngay khi Sở Y Nhất ngẩng đầu lên Tiểu Bảo và Khai Tâm, cô quyết định   chút chuyện gì đó cho bọn họ.
Kỳ thi tuyển sinh đại học sẽ  tổ chức   năm . Tuy rằng hai đứa trẻ    học mấy, nhưng những gì nên học thì  học hết . Những thứ bọn họ thu gom đều là những tài liệu lịch sử, cô  nhân cơ hội  cho hai bọn trẻ  mở rộng tầm mắt, tiếp thu thêm nhiều kiến thức.
“Tiểu Bảo, con   học đại học ?” Sở Y Nhất  trả lời câu hỏi của Cố Hướng Đông, cô  sang hỏi Tiểu Bảo.
Tiểu Bảo  ngờ bố  đang bàn chuyện chính, đột nhiên     sang hỏi ,  bé nghĩ ngợi một hồi.
“Học đại học? Mẹ, kể cả con   học cũng  , bây giờ  cấm thi đại học mà, con    thi chứ?”
“Bây giờ khác , những gì con  là của quá khứ. Tin  ,  bao lâu nữa cả nước sẽ tiếp tục thi tuyển sinh đại học. Chỉ cần con  với   con   học đại học  . Vậy con   học đại học ?” Sở Y Nhất  Tiểu Bảo bằng ánh mắt hừng hực.