Cũng   vì chuyện gì mà dạo  bà    lung tung,    khác với ánh mắt tránh né,  còn tinh thần tỉnh táo giống như  đây nữa. Bọn họ  thầm với , chắc chắn  kiếm chuyện với ai , nên bọn họ cũng  dám qua  với bà  nhiều nữa.
 dù    nữa thì bọn họ cũng sống chung trong một tứ hợp viện, cũng  ở với   nhiều năm, bọn họ cũng   kiên nhẫn với bà  nhiều, vì cái miệng của bà   đắc tội với  khác, đặc biệt là đang trong ngày vui của gia đình  , bằng  thì thật    xử bà  thế nào nữa.
“    linh tinh, trong đó  thứ gì đó,   từng  thấy…”
“Này bác gái, bác    đang  cái gì ? Theo như lời của bác, căn nhà của   ,  sống ở trong    kết cục gì   ?”
Khi bác gái mượn dầu  thấy Sở Y Nhất  , vẻ mặt càng thêm hoảng sợ.
“, đúng thế, đặc biệt là cô, cô chính là  ác độc!”
Tốt, thật là quá , câu    ai cũng   !
“Ôi trời, thật  thể tin . Bác gái , suy nghĩ  của bác   là tư tưởng phong kiến  ? Bây giờ  là thời đại nào ,  bác vẫn còn tư tưởng như   chứ. Không  ,    với đội chuyên án, bảo bọn họ dẫn bà  và cải tạo thật ,   để bà   con đường sa ngã…” Sở Y Nhất  với giọng nghiêm túc.
Bác gái mượn dầu hoảng sợ, bà  hề  ý , tại    con bé đó  thành như . Dù thế nào, bà cũng  thể để con bé đó đổ tội “tứ cựu” lên đầu của  !
Bằng  bà sẽ  bước  đội chuyên án gì đó, mà vô đó   gì còn khả năng sống sót  .
“Là   lung tung,   suy nghĩ kỹ,  lung tung thôi,    ý như ,   ý như  ...”  xong, bác gái mượn dầu vội vàng chạy trốn.
Sở Y Nhất  bóng  biến mất trong màn khói, cô cũng  đuổi theo  gì, chỉ nhướng mày mà .
Ruồi thôi mà, đuổi  là .
“Bác gái  trong nhà , đừng tức giận vì một  như !”
Lúc  bác Từ mới  theo Sở Y Nhất bước  trong tứ hợp viện.
“Cảm thấy thế nào?” Sở Y Nhất hỏi Lâm Dao Dao,  đang cẩn thận nâng chân bước lên phía .
Lúc   cho phép Dao Dao xuống giường thì ngày nào cô  cũng đòi xuống , bây giờ khi  cho phép cô  xuống giường , trái  cô  thận trọng một cách khác thường!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-590.html.]
Khiến Sở Y Nhất cảm giác cô gái  như thể   nhưng đến lúc   thì  rén.
“Y Nhất,   cảm thấy gì cả!”
Mặc dù trong lòng Lâm Dao Dao  nghĩ đến cảnh tượng hiện tại vô  , trong lòng cũng từng nghĩ qua, nhưng khi điều mong đợi bấy lâu nay cuối cùng cũng trở thành hiện thực, cô vẫn  chút nghi hoặc.
Giống như bây giờ, ở chỗ  thương ban đầu, tuy rằng khi   vẫn  chút khó chịu, nhưng vẫn   cảm giác thỉnh thoảng đau như kim đ.â.m của  , nhưng đều  chỉ là sự tồn tại  đáng kể mà thôi!
Để xác minh suy nghĩ trong lòng, Lâm Dao Dao bất giác bước nhanh hơn.
“Chậm , đừng đột nhiên nhanh như , chuyện  cần  quá trình!” Sở Y Nhất  Lâm Dao Dao  một vòng, chân  còn khập khiễng như , khỏi   trong lòng Sở Y Nhất cảm thấy vui vẻ đến nhường nào!
“Y Nhất, cô   …” Lâm Dao Dao  về phía Sở Y Nhất, càng đến gần, cô bước càng nhanh, cuối cùng chạy lon ton vài bước tới.
Lâm Dao Dao ôm Sở Y Nhất,   nhảy lên nhảy xuống: “Y Nhất,  khỏe ,  thật sự  khỏe  ! Cảm ơn cô, thực sự cảm ơn cô!”
Sở Y Nhất vỗ nhẹ  lưng Lâm Dao Dao, cô thực sự hạnh phúc  cho cô !
Dao Dao, cô  từng bảo vệ  bằng chính mạng sống của , bây giờ những điều   cho cô  là gì ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Gia đình họ Lâm   vết thương ở chân của Dao Dao  bình phục, ai nấy cũng vui mừng, trực tiếp  từ Thượng Hải đến thủ đô.
Bà nội, bố ,  chị em dâu của Dao Dao, tất cả   đều đến!
Vì    đều sẽ đến, Lưu Dịch dứt khoát ấn định ngày kết hôn của  và Dao Dao, để tiết kiệm   đỡ  chạy thêm một chuyến.
Họ hàng hai bên  tụ tập để tổ chức tiệc mừng cho cặp đôi mới, Lưu Dịch và Dao Dao cũng mời Cố Hướng Đông và Sở Y Nhất chung vui với gia đình của bọn họ.
“Cô gái, đến đây  với .” Bà nội của Lâm Dao Dao  thấy Sở Y Nhất, liền vội vàng bảo Sở Y Nhất  đây  cạnh !
“Vâng, thưa cụ bà.” Sở Y Nhất ôm Khai Tâm, lễ phép chào hỏi.
“Cháu và Dao Dao  thiết như chị em , nhưng Dao Dao    với bà , nếu cháu gọi bà như   xa lạ lắm!” Bà cụ .