“Bác cũng  ở đây với    một thời gian , Chu Điềm Điềm là kiểu  như thế nào, chỉ dựa  kinh nghiệm sống của  lớn như bác đây chắc chắc  thể    cô gái   tính cách  .”
Sở Y Nhất  bác Từ,  khi thấy bà    phản ứng, cô bắt đầu  tiếp.
“Chúng    về những chuyện khác, chỉ  về cô  mà thôi, bác  thấy Điềm Điềm bày tỏ thái độ bất kính với bác một cách mập mờ  ? Không hề   . Vậy với Tiểu Vương thì thế nào, bác cũng   thấy  đấy,   ngoài bác , bác cũng  bao giờ  thấy  nào chăm sóc cho con trai bác  như , đúng ?”
Bác Từ  Sở Y Nhất  xong cũng nghĩ đến tất cả  chuyện gần đây.
Tuổi tác của bà lớn đến thế, nhưng cũng  công nhận tính tình của cô gái   . Có vài , bà bắt đầu  khó dễ cô ,  năng khó  nhân lúc con trai    ở nhà. Bà cứ tưởng rằng, đợi khi con trai  về, dù thế nào cô gái  cũng sẽ  méc với con trai ,  những lời  xa về , đến lúc đó bà sẽ  lý do để cắn ngược  cô  một cái.
 đợi cả mấy ngày, con trai bà vẫn  nhắc đến những chuyện đó với bà, trái  thái độ của nó còn  hơn so với hồi . Khi đó, bà nghĩ rằng chắc chắn con trai   lấy lòng , để  đồng ý của hôn nhân của hai đứa.
Giờ nghĩ , liệu  khi nào cô gái    những điều   về bà  mặt con trai, để con trai  đổi thái độ?
Bởi vì bà cũng  hiểu về con trai của . Bề ngoài thì tỏ  hiếu thảo,  lời trong  việc, nhưng chỉ cần nó  đưa  quyết định thì khó  đổi, nó luôn âm thầm chống cự cho đến khi  sự đồng ý của .
Hầy...
Bác Từ thở dài trong lòng.
“Cháu cũng là một  , thực  cháu  thể hiểu suy nghĩ của bác, bác quá yêu thương Tiểu Vương.  suy cho cùng, chẳng  bác    sống thật   . Nếu   thẳng ,    thể giúp bác chăm sóc thật tột cho  , bây giờ bác cũng   thấy sự hòa hợp giữa Tiểu Vương và Điềm Điềm,     đang cảm thấy hạnh phúc  ?” Tiểu Vương , Điềm Điềm , hai đứa  gọi chị là chị dâu  một  thời gian dài , chị cũng chỉ  thể giúp hai đứa  đến đây mà thôi.
Lời    của Sở Y Nhất cũng đánh trúng tâm can của bác Từ.  , chính vì yêu con trai  nên bà mới  lựa chọn tái hôn, một  nuôi nó khôn lớn. Cũng chính vì yêu con trai  nên bà  dốc hết sức lực để  thành tâm nguyện của nó, gửi nó  quân đội. Sau cùng, bà cũng chỉ  nó  một cô gái  thể  thế bà tiếp tục chăm sóc cho con trai  thật .
Bố  của Chu Điềm Điềm  mất từ khi cô còn nhỏ, bà lo rằng đứa con gái  sẽ   cách chăm sóc cho  khác, nên bà  để Tiểu Ngọc và Tiểu Vương kết hôn với . Dù , Tiểu Ngọc cũng  chăm sóc cho bà một thời gian  lâu, bà cũng  kiểm tra Tiểu Ngọc vài .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-588.html.]
Thế nhưng, chẳng còn cách nào khác, con trai bà  thích cô gái đó.
Gần đây bà cũng luôn quan sát theo dõi giống như những gì Sở Y Nhất , Chu Điềm Điềm đúng là một cô gái .
Khi định thần , bác Từ thở dài  tất cả những  trong bàn đang  : “Cô  đúng,    nào  yêu con cái của chính  chứ. Chẳng qua  chỉ  nó   sống thuận lợi hơn mà thôi.”
Tiểu Vương và Chu Điềm Điềm lo lắng  bác Từ.
Bác Từ  ánh mắt mong đợi của hai đứa nhỏ, cuối cùng cũng bật : “Tương lai   còn  dài,   hai đứa sống cùng với . Mẹ còn  thể ở cạnh hai đứa  bao lâu nữa , đương nhiên vẫn  chọn  mà  thích thôi. Con trai ,  đây do  quá cố chấp, bây giờ   hiểu, con  trưởng thành, cuộc đời của con  do con tự quyết định.”
Lúc đầu Tiểu Vương cũng choáng váng,  khi hiểu ,  nắm lấy tay Chu Điềm Điềm và  một cách ngô nghê.
“Mẹ, cảm ơn !”
Nhìn Tiểu Vương và Chu Điềm Điềm nở nụ  hạnh phúc từ tận đáy lòng.
Như  chẳng   hơn ,   đây cứ  chấp niệm đến thế.
“ đến  đây, tiểu Điềm Điềm, chúc mừng chúc mừng!”
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau khi bác Từ đồng ý cuộc hôn nhân của Tiểu Vương và Điềm Điềm, cả hai  chọn một ngày  gần đó và ấn định ngày cưới.
Bởi vì bọn họ cũng   bạn bè đặc biệt  nào ở thủ đô, nên bọn họ quyết định  nhận chứng chỉ,  đó cả gia đình sẽ cùng  dùng bữa với Lưu Dịch và Lâm Dao Dao.
Sáng sớm, Lâm Dao Dao  tới,  thấy dòng chữ hỷ màu đỏ lớn dán  cửa nhà, cô vui mừng khôn xiết.