“Cảm ơn   luôn ủng hộ em. Trước đây là chợ đen, bây giờ là giúp những  đó. Trong mắt  khác, tất cả đều là chuyện lớn, nhưng  vẫn lựa chọn   lưng em. Cố Hướng Đông, em cảm thấy   may mắn khi gặp  !” Cô vẫn luôn nghĩ như . Từ khi     xuyên , và trở thành một  dân của những năm 1960 và 1970, từ lo lắng bất an cho đến như cá gặp nước, con đường cô  luôn  Cố Hướng Đông đồng hành.
Chính  và gia đình  với tấm lòng bao dung vô bờ bến  chấp nhận cô, mặc cho cô là  “mang tiếng” trong mắt của  khác. Khi  cô đuổi cô , chính gia đình   cho cô một chỗ dung …
Vì , cô thực sự  ơn Cố Hướng Đông, cũng   nghiêm túc  với  một .
Lần , cô liều mạng giúp đỡ những   lý tưởng cao cả  liệt tên trong danh sách bắt đầu  biểu tình tố cáo. Trong lòng cô cũng hiểu, ít nhiều cũng sẽ khiến bản   bại lộ, nhưng cô  thể cứ thế mà  ngơ .
Sau khi gặp hai chuyện liên tiếp trong ngày Quốc Khánh, cô  thể  ngoài cuộc  nữa, cô buộc   gì đó mới  thể khiến trái tim  tìm  một chút an ủi.
Lần , Cố Hướng Đông   do dự mà chọn cách đối mặt với cô một  nữa. Người đàn ông    nhiều, nhưng lúc nào cũng  theo những gì trong lòng cô .
“Y Nhất,  ủng hộ em  những việc   chỉ vì em là vợ của , mà còn bởi vì  cũng đồng ý với những việc em ,  nên  mới bằng lòng  cùng với em. Em  cần  cảm thấy gánh nặng trong lòng , những chuyện   , cũng  cần   cảm ơn với . Nếu   sẽ chỉ khiến  cảm thấy mối quan hệ của chúng   xa lạ, em   ?”
Cố Hướng Đông   là  chỉ  yêu đương, nếu chuyện mà Sở Y Nhất  chạm đến giới hạn cuối cùng của ,  cũng sẽ  nuông chiều theo ý cô. Chỉ  thể , tam quan của hai   hòa hợp với ,  như  mới  thể bước  nhịp nhàng.
“Được,   em sẽ   cảm ơn nữa.” Sở Y Nhất cau mày, cô  ngẩng đầu lên  Cố Hướng Đông.
“Đi thôi, nếu  xuất phát, trời sẽ sáng đấy.” Véo mũi vợ, Cố Hướng Đông thúc giục.
Sau đó, Sở Y Nhất giao hai đứa trẻ  cho quản gia nhỏ, còn vợ chồng cô thì lén lút  khỏi tứ hợp viện nhân lúc trời vẫn còn tối mịt.
“Em   với bọn họ ? Chuyện hôm nay em đến đấy?” Con hẻm  yên tĩnh, thỉnh thoảng  tiếng chó sủa, Cố Hướng Đông nắm tay vợ bước  vội vã.
“Rồi. Trước đó em  liên hệ với bọn họ xong cả . Hôm nay qua đây là để thu dọn những món đồ đó, tránh đến khi  đám   lục soát, bọn họ sẽ  bức hại. Đến lúc đó hối hận cũng   còn kịp nữa.”
“Ừ.”
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-580.html.]
Sở Y Nhất lấy  một cái khẩu trang và đưa cho Cố Hướng Đông: “Đây, đeo khẩu trang  .”
Đêm nay, trong lòng của Sở Y Nhất cứ luôn thấp thỏm  yên. Thân phận của Cố Hướng Đông  đặc biệt, cô  thể để  mạo hiểm, nghĩ ngợi một hồi thì bảo  đeo khẩu trang .
Cố Hướng Đông nhận lấy và đeo lên mà   một lời.
“Quản gia nhỏ,  hãy  qua đó xem   chỗ nào đặc biệt gì ,   cứ cảm giác  đúng lắm.” Khi sắp đến nơi, Sở Y Nhất kéo Cố Hướng Đông dừng , mở miệng  trò chuyện với quản gia nhỏ.
“Được,  qua đó coi , hai  ở đây đừng cử động.” Sau khi quản gia nhỏ  xong thì điều khiển máy bay   lái cũng  phát  tiếng động bay về phía bên .
Yên lặng,  yên lặng.
Điều  ngoài dự đoán của quản gia nhỏ chính là  bức xạ hồng ngoại của máy bay   lái,   nhiều  đang lẩn trốn trong các góc khuất, trong nhà và cả bên ngoài.
Quản gia nhỏ hiểu  ngay, hoặc là   phản bội, hoặc là chủ nhân   lộ. Cũng may cô   giác quan thứ sáu thần kỳ, bằng  hôm nay hai  bọn họ chắc chắn sẽ xảy  chuyện. Kể cả  thể rút lui một cách an , e rằng cũng sẽ  lộ  nhiều thứ.
Với tình hình của hai , chỉ  hai hậu quả. Hoặc là dọa cho bọn họ khiếp vía,    phiền nữa, hoặc  cho bọn họ sợ hãi  tiêu hủy  thứ.
 căn cứ theo bản tính của con , bọn họ chắc chắn sẽ  cho phép những kẻ mạnh hơn  tồn tại. Vậy thì xác suất cao chính là cố gắng hết sức phá hủy!
“Chủ nhân, phía   mai phục, hai   thể qua đó!”
Căn cứ theo thời gian  ngoài của quản gia nhỏ, thực  trong lòng của Sở Y Nhất cũng  đoán  đại khái, chẳng qua cô chỉ   đợi xác nhận nữa thôi.
“Người đó là ai? Có tìm hiểu qua ?”
Trong lòng Cố Hướng Đông  chút sợ hãi, xem   quá tự tin  chính . Nếu   hôm nay vợ  nhạy bén, bọn họ chắc chắn sẽ  tóm .