“Ai ? Sao cảm thấy  khách sáo chút nào.” Còn  kịp  xuống, Lâm Dao Dao  nóng lòng hỏi ngay.
“Mẹ của Tiểu Vương.”
“Còn cô gái đó thì ?”
“Phức tạp hơn một chút.”
“Phức tạp cỡ nào,  thích những thứ phức tạp, mau  cho   .” Ngay khi  Sở Y Nhất  , Lâm Dao Dao lấy  tinh thần, kéo Sở Y Nhất  xuống và  cô   chớp mắt.
“Đừng   như thế , hôm nay cô qua đây  gì ?”
“Qua đây  gì ? Ơ, thế     cô  rằng Điềm Điềm và Tiểu Vương sắp kết hôn ?  qua đây là  xem  gì cần giúp đỡ  ?”
Cô gái  đúng là… chuyện nào  ,   chuyện đó. Sở Y Nhất liếc  Chu Điềm Điềm đang ở cách đó  xa, cô   nhưng cứ ngập ngừng.
“Không   chị dâu, chị  thật với chị Dao Dao .”
“Hả? Ý gì đây,  mới  vài ngày là xảy  chuyện  ?” Nhìn thấy hai   như , Lâm Dao Dao sốt ruột  c.h.ế.t  sống .
Nhìn thấy tiếng gầm sốt ruột của Lâm Dao Dao, Sở Y Nhất lắc đầu bất lực. Sau đó Sở Y Nhất kể hết  chuyện cho Lâm Dao Dao , nếu như cô  , bọn họ sẽ  Lâm Dao Dao  phiền đến c.h.ế.t mới buông.
“Còn   như thế   ? Quả đúng là  đời  chuyện lạ gì cũng !” Lâm Dao Dao  Sở Y Nhất  xong, ngọn lửa tức giận trong lòng bùng cháy,  chằm chằm căn phòng nơi bác Từ và Tiểu Ngọc ở. Với tình hình thế , Sở Y Nhất thật sự lo sợ Lâm Dao Dao sẽ xông qua đó tìm  .
“Hôn nhân là chuyện của hai ,  liên quan gì đến những  khác. Điềm Điềm, em  cần  lo lắng, chỉ cần em bằng lòng gả cho Tiểu Vương, Tiểu Vương cũng bằng lòng lấy em,  là đủ.”
Hôn nhân là chuyện của hai ?  là nghĩ quá đơn giản. Hôn nhân là chuyện của hai gia đình, chỉ dựa  tình yêu của hai  thì  thể trụ  bao lâu.
“Tâm trạng hai ngày qua của Điềm Điềm   lắm, cô dẫn chúng   dạo gần đây .” Ở nhà cả ngày cũng chán,  hai  đó, tâm trạng vui vẻ mới là lạ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bên cạnh đó, nếu như bọn họ cứ ở mãi trong nhà như    ngoài,    cho  khác cơ hội  .
 lúc , bác Từ  mở cửa  , ánh mắt quét  qua ba  bọn họ một cách  rõ ràng. Dáng vẻ cố gắng che giấu khiến   cảm thấy  khó chịu.
“Được,   thôi, đúng lúc  cũng  mời hai  ăn bữa cơm.” Chỉ mới đến đây  lâu, Lâm Dao Dao  cảm thấy  chịu nổi, huống chi nhóm của Sở Y Nhất   bác gái  24/24 cả ngày.  lúc  cô  thể dẫn Sở Y Nhất và Chu Điềm Điềm  ngoài hít khí trời,  đổi tâm trạng một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-574.html.]
“Các cô   ngoài ?” Bác Từ bước tới ba hai bước.
Nhìn bộ dạng gấp gáp, Lâm Dao Dao tưởng bác Từ   cùng với bọn họ, nên lập tức mở miệng từ chối: “Bác gái , bọn cháu mấy đứa con gái   ngoài, bác  cần   theo . Bác  theo cũng  chơi chung .”
“Không ,   . Mọi  cứ  ngoài chơi đùa vui vẻ, bà lão như  đây  ngoài  gì chứ,  ngươi cứ  .”
Chu Điềm Điềm  bác Từ, trong lòng lẩm bẩm. Cô vốn tưởng rằng bác Từ sẽ  tiếp tục xỉa xói ,  ngờ rằng bác Từ  ăn  dễ  như .
Sở Y Nhất chỉ mỉm    gì.
Sau đó ba  phụ nữ dẫn theo hai đứa trẻ bước  khỏi tứ hợp viện.
“Chị dâu, để hai  đó ở trong nhà như   thích hợp ?”
“Không  , lát nữa chúng  về ngay  mà. Hơn nữa, chắc Cố Hướng Đông và Tiểu Vương cũng sắp tan  , yên tâm .”
Không , cô  gọi cho Cố Hướng Đông và dặn    về  buổi trưa hôm nay, bằng  sẽ  phiền sự vui vẻ của  khác.
“Điềm Điềm, em ôm Khai Tâm giúp chị một chút để chị  gọi điện thoại. Dao Dao, cô dẫn Tiểu Bảo nhé, đừng  xa quá đấy.” Sở Y Nhất đưa cô bé trong tay cho Điềm Điềm,  đó giải thích Dao Dao,  cô  tìm một nơi để gọi điện thoại.
Cố Hướng Đông đặt điện thoại xuống,  chằm chằm  điện thoại một lúc,   ngờ rằng vợ    trò.
Cố Hướng Đông lắc đầu,  mỉm  bất lực,  đó nhấc điện thoại lên và gọi cho ai đó.
Sở Y Nhất  thời gian,  đó   con gái  mơ màng chìm  giấc ngủ, cô thấy thời gian cũng  còn sớm nữa.
“Dao Dao, chúng  về thôi, cô xem bọn trẻ cũng mệt  .”
“Về  cái gì chứ,    sẽ mời hai   ăn cơm mà. Đi thôi,  ăn cơm, ăn xong  về.”
“Về    cho cô ăn. Cô nghĩ những món ăn bên ngoài  thể ngon hơn những món   ?”
“Tất nhiên là , nhưng mà…”
“Được , đừng  nhưng mà nữa, mau về thôi, lẽ nào chân cô  đau!”