“Được ,  . Nếu như  đồng ý, căn nhà  coi như là căn nhà mới của . Nếu như   đồng ý,  dọn  ngoài để sống một cuộc sống chỉ  hai vợ chồng,  thì   ngoài thuê nhà,  ó thể giúp  trả  tiền thuê nhà.”
Ngừng một chút, Sở Y Nhất   thêm một câu.
“Dù gì con gái   cũng  theo  đến thủ đô,   cho con gái   một danh phận mà cứ thế ở trong tứ hợp viện  thì   thể thống gì . Nếu như  đồn  ngoài thì   ,  tự nghĩ .”
Tiểu Vương  Tiểu Vương,  chỉ  thể giúp  đến đây thôi. Có thể ôm    về   thì  xem bản   thôi.
Sở Y Nhất  rời   lâu nhưng Tiểu Vương vẫn  bất động ở đó, một lúc  đột nhiên  dậy chạy về phía chỗ Điềm Điềm đang giặt quần áo.
“Anh  gì , giật cả .” Chu Điềm Điềm  giặt gần hết quần áo,  múc một ít nước  để giũ quần áo, cô  thấy Tiểu Vương xông    mặt .
“Điềm Điềm, em bằng lòng gả cho  ? Em gả cho  ,   lấy em  vợ!”
“Loạt soạt.” Gáo múc nước trong tay của Điềm Điềm rơi xuống nước, cô   Tiểu Vương với vẻ mặt  thể tin . Anh    ? Từ lúc bọn họ đến đây,   bao giờ nhắc đến chuyện kết hôn với cô, hôm nay   thế nhỉ?
“Điềm Điềm, vốn dĩ  đợi khi công việc  định, kiếm thêm nhiều tiền,  đó sẽ cưới em. Anh   khiến em  tủi , cho nên   cho em những điều   nhất trong khả năng của . Tuy nhiên    đợi  nữa,  chỉ  cưới em ngay lập tức,   em  vợ của , em đồng ý ?“
Chu Điềm Điềm là một cô gái  bụng, suy nghĩ đơn giản. Mới đầu, cô mặc kệ tất cả dắt  trai  qua đây tìm Tiểu Vương là vì  sống cùng với . Bây giờ, khi  Tiểu Vương  những lời thế , trái tim của Điềm Điềm sớm  cảm động  thôi.
“Bây giờ  hỏi em  đồng ý   hình như  muộn  đấy? Em với  trai em qua đây để gặp , suy nghĩ của em còn  rõ ràng nữa  ?”
“Thật , em thật sự đồng ý gả cho , đúng ?” Bàn tay nắm chặt ban đầu lập tức nới lỏng   khi  những lời của Điềm Điềm,  đó  nắm chặt bờ vai của Điềm Điềm,  cô với ánh mắt vô cùng dịu dàng.
“ , em bằng lòng lấy . Dù  nghèo  giàu, dù   tiền  ,  nhà  , em vẫn bằng lòng gả cho , trở thành vợ của .”
Nghe  lời  của Chu Điềm Điềm, Tiểu Vương kích động đến mức trực tiếp ôm cô  trong lòng.
“Kiếp  nhất định     nhiều việc  mới  thể gặp  một cô gái  như em. Điềm Điềm, cảm ơn em, cảm ơn em  đồng ý sống chung với . Anh sẽ cố gắng hết sức  thể để cho em  thể ăn no mặc ấm,   để em chịu khổ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-560.html.]
“Được, em tin !” Chu Điềm Điềm cũng ôm  Tiểu Vương. Cô   cô thích  từ khi nào  thích  ở điểm gì, tóm  thì cô thích . Cuối cùng thì cô cũng  thể thực hiện  ước mơ của  và cưới    cưới.
“Chuyện là… chúng   một tin vui   cho  .” Trong bữa ăn, Tiểu Vương lợi dụng sự  mặt của tất cả những  khác, kể về cuộc hôn nhân sắp tới của  và Điềm Điềm.
Lời  còn   , Chu Điềm Điềm   Tiểu Vương   gì, cô cúi đầu  hổ.
“Em và Điềm Điềm sẽ kết hôn.”
Sở Y Nhất  thấy , cô  tít mắt. Không tệ , tốc độ nhanh đấy, cô dùng ánh mắt khen ngợi dành cho Tiểu Vương.
“Được đấy, đây đúng là một tin . Hai  yên tâm, chị sẽ lo  thứ cho đám cưới, bảo đảm sẽ chuẩn  thật  cho hai đứa.”
“Cảm ơn chị dâu. Em và Điềm Điềm cũng  thảo luận xong , bọn em  tiếp tục sống ở đây.”
“Được. Nếu như hai  đều dọn  ngoài, chị sẽ buồn lắm đấy. Mấy ngày nay chị sẽ bắt đầu chuẩn  đồ đạc, dọn dẹp phòng cho hai đứa,  trang trí thật .”
“Cảm ơn chị dâu.”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Anh Chu,  thấy còn cần  chuẩn  thêm gì , chúng  sẽ cùng  chuẩn .”
“Không  yêu cầu gì hết, con gái  gả  mà. Ai   đứa nhỏ  đến thủ đô là vì  .  thì  cần gì cả, chỉ mong  hãy đối xử thật  với em , đừng phụ tấm chân tình của em  là !”
Dù  thì Tiểu Vương cũng là em rể mà chính tay   tự chọn,   tin tưởng  Tiểu Vương. Thực   cũng  mong chờ ngày  lâu lắm .
Chỉ cần hai vợ chồng chúng nó  thể sống , những thứ khác  quan trọng.
Dạo  Sở Y Nhất vô cùng bận rộn, Lâm Dao Dao, Chu Điềm Điềm, cả hai  đều sắp tiến  lễ đường kết hôn, nên Sở Y Nhất  tặng một phần quà cho bọn họ, cô vẫn đang lựa chọn.