Mới đầu, khi chọn Sở Y Nhất  chủ sở hữu mới của hệ thống trang trại, và chọn luôn cả thời gian và  gian  thì   cuộc cách mạng kéo dài hàng thập kỷ  là một phép thử cho Trung Quốc mới, cũng như là một bài kiểm tra dành cho Sở Y Nhất. Chỉ  khi trải qua cuộc kiểm tra , Sở Y Nhất mới  thể trở nên mạnh mẽ hơn.
“  thật sự  thích tình hình hiện giờ. Hôm nay  cũng   thấy  đấy, liên tục  những chuyện quái quỷ gì .” Sở Y Nhất  với giọng buồn bã. Làm  cô   , những gì quản gia nhỏ  đều đúng. Tuy nhiên, trong lòng  thì  là một chuyện khác, cô thực sự  thể giả vờ như  từng thấy gì.
“Thực  cô    , cô vẫn luôn cố gắng giúp đỡ những  cần đến sự giúp đỡ. Hôm nay     ai dám   , chỉ  cô mở miệng cứu giúp, ông chú  mới   bắt .”
“    thấy ánh mắt tuyệt vọng và vụn vỡ của  đàn ông  ? Tư tưởng của hững   sách ở thời đại  đều  trong sáng, yêu sách, tôn trọng sách, bảo vệ sách. Đám   chuyên môn chọn những thứ mà bọn họ trân trọng nhất,  phá hủy nó!” Nhớ tới đôi mắt đỏ hoe của  Thẩm khi  những cuốn sách trân quý nhất của   đốt thành tro trong tuyệt vọng, Sở Y Nhất cảm giác  thở    nữa.
“ là g.i.ế.c   cần d.a.o mà…”
Sao  thể  chọn  những thứ quan trọng  chứ, đám  đó   là vì  phá hủy ý chỉ của bọn họ mà thôi.
“Thật sự   cách nào...” Sở Y Nhất tựa như đang  với chính ,  tựa như đang hỏi quản gia nhỏ.
Quản gia nhỏ cũng   gì,  cũng đang suy nghĩ.
“Vợ .” Cố Hướng Đông bế con gái nhỏ đang ngủ say , nhẹ nhàng đặt lên giường,  đó liếc  vợ  đang   giường, trong lòng  chút lo lắng.
“Hãy  những gì  trong khả năng của  thôi, đừng tự tạo áp lực quá lớn cho bản , em   thánh nhân…” Thực   cần  tới vợ, hôm nay  ngoài một chuyến, gặp  nhiều chuyện xảy , chính  cũng cảm thấy khó chịu trong lòng.
“Em   cả, chỉ là   cách nào nghĩ thông suốt, đợi em nghĩ thông suốt là .” Sở Y Nhất lật , đắp chăn bông mỏng cho cô gái nhỏ bên cạnh   nghiêng một bên,  khuôn mặt tròn trịa núng nính và cả hàng mi dài của cô con gái, trong lòng Sở Y Nhất dần dần bình tĩnh trở .
“Tiểu Bảo ?”
“Mệt đến nỗi ngủ   , đang ở bên chỗ của Điềm Điềm.” Cố Hướng Đông  ở phía còn  của đứa bé,   vợ và con, trong lòng cảm thấy vô cùng đủ đầy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-557.html.]
“Ê,   , thùng rác ở  thì vứt ở đó, đây là chỗ để vứt rác ?”
Giọng  của Lâm Dao Dao từ bên ngoài truyền đến, Sở Y Nhất khẽ ngẩng đầu: “Xảy  chuyện gì ?”
“Anh cũng  .” Cố Hướng Đông   sẽ  dậy mang giày, Sở Y Nhất cũng  dậy, hai vợ chồng cùng    bên ngoài xem.
Sau khi  khỏi phòng ngủ và  qua phòng chính, Sở Y Nhất  thấy Lâm Dao Dao đang  cạnh cửa phòng bên, cô thấp thoáng  thấy ngoài cửa  .
“Đã xảy  chuyện gì thế?” Vừa  khỏi cổng thì cô  thấy bác gái “mượn dầu” đang  đó,  là bà . Cô vẫn  tìm bà  để tính sổ nữa,  ngờ  tự đến  nhà cô.
“Cô xem ,  loại     chất vứt rác  cổng nhà chúng , thật đúng là thiếu đạo đức.” Lâm Dao Dao chỉ  bác gái và đống rác  chân   tức giận .
“Tuổi tác cũng  lớn gì , mà  ăn  hỗn hào như thế. Mỗi cô  tố chất, mỗi cô  thiếu đạo đức ?” Bác gái chống hai tay lên eo và  bọn họ một cách độc đoán, nếu mắt bà  là một con d.a.o thì chắc cả hai   c.h.é.m vài nhát.
“ cảnh cáo bà,  hơn hết là nên đặt đống rác   đúng nơi nên đặt.” Sở Y Nhất  bác gái với ánh mắt kinh tởm một cách trần trụi.
“ cứ để ở đó đấy, cô   gì ?” Nói xong, bác gái xoay ,  thèm quan tâm bọn họ, cứ thế mà  trở về nhà của .
“Cô xem kìa, bà  cứ thế mà , chúng  cứ thể mà bỏ qua ?” Lâm Dao Dao tức giận tiến lên hai bước,  đó chỉ  bóng lưng của bác gái   tố chất đang rời .
“Yên tâm , bà  chạy  thoát . Những thứ  đến như thế nào thì về   sẽ trả  như  cho bà .” Có  dạo  cô quá ngoan ngoãn nên khiến cho vài  sinh  ảo giác, nghĩ rằng cô  thể mặc cho  khác nhào nặn  . Mắt    thì  trả giá thôi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sở Y Nhất   trong nhà và tìm quản gia nhỏ, cô bảo quản gia nhỏ vứt đống rác đó  cửa nhà bác gái  mà thần   quỷ  .