Người đàn ông   đất, tay đưa   đỡ , phun  một ngụm máu, ánh mắt như  độc, hung tợn  chằm chằm Lưu Dịch đang ở phía xa!
Lưu Dịch và A Đông nhấc ông lão đặt lên xe, bọn họ  thấy khóe miệng ông   vết máu.
Động tác quá nhanh, ông lão  phản ứng kịp, Lưu Dịch đột nhiên trở nên căng thẳng.
“A Đông, mau lái xe.” Anh   ông  rốt cuộc  thương ở ,    dám động lung tung   ông lão. Anh chỉ  đưa ông  đến bệnh viện với tốc độ nhanh nhất, để cho bác sĩ chuyên nghiệp kiểm tra ông .
Nhìn bác sĩ đẩy ông lão  phòng mổ, Lưu Dịch nắm chặt tay, trong lòng   thể  gì, cảm giác bất lực  càng khiến  thêm căng thẳng.
“Mau kêu Y nhất qua đây.” Lưu Dịch  với A Đông.
Anh   ông   thương như thế nào, càng   bác sĩ ở đây  thể trị  cho ông    . Vì để bảo đảm,  cảm thấy nên kêu Y Nhất qua xem .
Có Sở Y Nhất ở đây,  cũng yên tâm hơn.
Cố Hướng Đông   , Khai Tâm vẫn còn nhỏ, cô  thể đưa con bé đến bệnh viện. Không còn cách nào khác, cô đành  giao con gái cho Chu Điềm Điềm chăm sóc. Cũng may vì đêm qua Chu Chí Bình  ngoài phát “tờ rơi”, nên hôm nay    ngoài,   thể ở nhà trông chừng Tiểu Bảo.
“Thế nào ? Bác sĩ  gì?” Sở Y Nhất và A Đông chạy nhanh nhất  thể đến bệnh viện, cô thấy đèn đỏ trong phòng mổ vẫn còn sáng.
Lưu Dịch chỉ  ở bên tường, điếu thuốc châm trong tay  hút, tro tàn từng chút một rơi xuống đất.
“Không , vẫn  .” Khi Lưu Dịch  thấy Sở Y Nhất đến,  mới cử động tay chân của .
“Ừ,  chắc   vấn đề gì . Bác sĩ  thể giải quyết  tình hình bên trong đó, yên tâm .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Nếu như ca mỗ khó, bác sĩ nhất định sẽ bảo   ngoài kể tình hình với  nhà đang  chờ ở bên ngoài.
“Ừ.” Lúc , Lưu Dịch mới định thần . Anh nhấc tay lên định hút một điếu, phát hiện  điếu thuốc  cháy đến cuối. Anh bước đến bên cạnh thùng rác, phẩy tro tàn và đè dẹp điếu thuốc.
 lúc , đèn đỏ phía  phòng mổ tắt và chuyển sang màu xanh,  đó cửa phòng  mở .
“Lưu Dịch.”
Sở Y Nhất  hét lên, Lưu Dịch  đầu ,  thấy bác sĩ  , hai mắt  sáng lên, tức tốc chạy đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-544.html.]
Sắc mặt của bác sĩ  mệt mỏi,  cởi bỏ khẩu trang xuống  : “Vốn dĩ đôi chân của ông cụ   ,   khớp gối  thương nặng, ước chừng      dễ dàng.”
“Khớp gối  thương nặng là ? Tại  vẫn còn hôn mê  tỉnh?” Mặc dù trong lòng  đoán  , nhưng  vẫn  chính miệng bác sĩ  , xác nhận một chút.
“Chắc  thương do tác động bên ngoài. Còn việc tại  vẫn hôn mê  tỉnh là bởi vi tuổi tác của ông cụ  cao,  lâu    nghỉ ngơi, giận quá đau tim, nhất thời  chịu  nên ngất xỉu.
Giận quá đau tim?
“Bác sĩ,  tình hình hiện tại thế nào ?”
“Chúng    những gì mà chúng   thể, việc còn  là  chăm sóc cho ông cụ thật . Hiện giờ ông cụ vẫn  tỉnh dậy, chắc  nghỉ ngơi thêm một lát.”
“Vâng, vất vả cho bác sĩ quá, chúng   thể  trong thăm  ?”
“Được, nhưng đừng ở quá lâu, ông cụ vẫn cần  theo dõi thêm.”
Lưu Dịch bảo A Đông tiễn bác sĩ, còn  và Sở Y Nhất thì  trong phòng phẫu thuật.
Vừa bước  thì thấy hai cô y tá, một  đang thu dọn đồ đạc,   đang kiểm tra ông cụ. Nhìn thấy hai  họ bước , các y tá đều chuẩn  bước .
“Mọi  đừng ở quá lâu, lúc  bệnh nhân cần một môi trường yên tĩnh để nghỉ ngơi.”
“Chúng   , lát nữa sẽ  ngay.”
Sau khi  thấy hai cô y tá   ngoài, Lưu Dịch vội hỏi Sở Y Nhất: “Sao ? Y Nhất, ông  rốt cuộc thế nào?”
Lưu Dịch  ông cụ đang   giường với khuôn mặt xanh xao,   đành lòng    thứ hai. Anh nhớ  đây mỗi  ông  cãi cọ với , điệu bộ của ông   khác với hiện tại. Lưu Dịch nhất thời  chịu nổi trạng thái  của ông .
“Lưu Dịch,  cũng   ngoài một chút .” Cô  kiểm tra cho ông , nhưng Lưu Dịch cứ ở bên cạnh thế  thì  bất tiện,  nên Sở Y Nhất mở miệng mời Lưu Dịch  ngoài.
Lưu Dịch  sửng sốt,  cũng  nghĩ nhiều, xoay    ngoài và đóng cửa phòng .
“Quản gia nhỏ,  giao  cho ,  hãy giúp  kiểm tra   của ông  .” Sở Y Nhất đưa ông lão tiến  hệ thống trang trại. Quản gia nhỏ cũng  ông lão  là ai,   một lời, trực tiếp đưa ông lão  phòng kiểm tra.
Sau hơn 10 phút kiểm tra  diện, báo cáo phân tích dữ liệu cũng   gõ .