“Chúng  đến từ sở tác chiến đặc biệt. Hiện giờ chúng  đang thực hiện theo chỉ thị của cấp , chúng    trong tìm !”
Lâm Kiệt lấy  một điếu thuốc và từ từ châm lửa!
Người đàn ông  bên cạnh Lâm Kiệt   xem thường đám vệ sĩ, thái độ kiêu ngạo và hống hách.
“Nhà nghỉ cán bộ của chúng   quy định…”
“Được ,  . Nếu   chỉ thị bên , các  cho rằn chúng  dám trực tiếp tới cửa như  ?  khuyên các  nên nhanh chóng để    trong , đừng để đến lúc đó  xử lý nổi !”
Người vệ sĩ nhỏ  thẳng , ngoan cố  chịu tránh . Một vệ sĩ khác thì cầm s.ú.n.g trường, thấy  chuyện  , vội vàng chạy tới.  nhóm của Lâm nhiều vô  kể, hai vệ sĩ      là đối thủ của bọn họ.
Không gặp trở ngại gì, đám  bọn họ hùng hổ tiến  nơi ông lão đang ở.
Ông lão đang   thư pháp trong phòng  việc,  tiếng nhóm  đẩy cửa mạnh  phiền, ông lão cau mày, nhưng vẫn  dừng động tác của .
“Mấy  là ai? Sao   đây? Mấy    đây là nơi ai ở  …” Lính cần vụ,  chịu trách nhiệm chăm sóc cuộc sống hàng ngày của ông lão, vội vã bước đến để ngăn chặn những kẻ xâm nhập vô cớ .
Còn  kịp  hết lời,     quật ngã.
“Này, ông già, ông vẫn   nhã hứng nhỉ. Giờ phút   mà còn  tâm tư  đây  thư pháp ?” Lâm Kiệt dẫn    phòng  việc,  thấy ông lão bình tĩnh  bên bàn  việc,   cúi xuống, nghiêm túc  tờ giấy xuyến ở  mặt.
Ông lão  ngẩng đầu. Sau khi  xong nét bút cuối cùng thì mới  dậy,  chữ    gật đầu thật nhẹ.
Bốn chữ “Đại Trí Nhược Ngu” thật uy nghiêm và mạnh mẽ, ngay cả Lâm Kiệt cũng  thừa nhận rằng nét chữ của ông lão  thật sự  !
   thì  chứ, chẳng  hiện giờ Lâm Kiệt đang   mặt ông   . Theo một ý nghĩa khác, Lâm Kiệt, là  chấm dứt sự nghiệp chính trị của  nhiều .
Khi  thấy Lâm Kiệt, đối phương gần như  rằng sự nghiệp chính trị của   đến hồi kết!
“Cậu là con của gia đình họ Lâm  ?” Ông lão lau tay,  đó ngẩng đầu  Lâm Kiệt.
Lâm Kiệt  ,  cũng  ngạc nhiên khi ông lão  danh tính của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-538.html.]
“Sao đây? Hôm nay  qua đây là  dẫn   ? Tra khảo ? Hay là  lão già như    để lao động cải tạo” Ông lão chống nạng   ghế,  Lâm Kiệt và hỏi một cách bông đùa.
“Đó là chuyện của cấp , nhiệm vụ của  là dẫn ông .”
“Kéo bố ruột  từ  kéo xuống  cảm giác như thế nào?  tưởng  nhà họ Lâm đều cũng  tố chất giống như ông Lâm mà nhỉ? Xem  cũng  hẳn là như ,   xem   ông  còn  khoác với  thế nào đây!”
Lâm Kiệt bất giác nắm chặt tay, mím chặt miệng, bất động  ông lão.
Tại  tất cả   đều cảm giác  đang  hại lớp  già? Rõ ràng chính bọn họ   rõ hình thức, cứ cố chấp đưa đầu   gió, tự  hại chính . Chuyện  thì liên quan gì đến  chứ?
Chẳng qua  chỉ đang  những việc theo yêu cầu của lãnh đạo, chủ động hưởng ứng lời kêu gọi của chủ tịch. Anh  sai,  sai chính là đám bô lão bọn họ!
“Là mấy    thức thời,   rõ thế cục, tự tạo phiền phức cho , tự hại chính ,  liên quan gì đến  cả.  chỉ   chức vị của , thanh lọc đám quân sĩ các  mà thôi!” Lâm Kiệt lớn tiếng chất vấn, như thể đây là cách duy nhất để tăng cường niềm tin trong lòng  và nâng cao độ tin cậy cho lời  của .
Ông lão  Lâm Kiệt như  một đứa trẻ đang hăng hái tranh giành, trong mắt ông tràn đầy nỗi thất vọng!
“Lau sậy  tường, đầu nặng chân nhẹ gốc thì mỏng; Rừng trúc giữa núi, miệng nhọn da dày bụng thì rỗng.”
Ông lão   ý gì đây, đang  nhạo  đó ?
Ông lão  dựa  cái gì? Rõ ràng ông  sắp trở thành   đày tù,  tư cách gì mà   như thế!
“Hừ, ông đừng   những lời  với , để   với mấy  ở cấp  . Hoặc là   đừng mở miệng nữa!” Lâm Kiệt     ánh mắt của ông lão, ánh mắt đó khiến  thấy khó chịu. Anh trực tiếp  lệnh cho  dẫn ông lão !
“Nếu    theo  thì ?” Ông lão  đó chống gậy bằng hai tay, vững vàng như đá,  sợ hãi, cũng  hoảng loạn chút nào.
Người định  qua chỗ ông lão chợt cảm nhận  áp lực tỏa  từ  của ông lão, bước chân   cũng dừng  trong vô thức.
“Không thể nào chiều theo ý ông  ! Động tác nhanh nhẹn lên!” Lâm Kiệt    rống lên,  những  đó  nhấc chân bước về phía ông lão.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Dừng !”