Bây giờ, khi nghĩ đến dáng vẻ  của Lưu Dịch, trong lòng Lâm Lương chợt thấy sảng khoái.
“Gạt bỏ cái suy nghĩ của  ,  ghê c.h.ế.t  !” Lưu Dịch mặc kệ Lâm Lương. Chuyện    hãy  tới, bây giờ    gọi Lâm Lương là  một chút nào. Trông điệu bộ đắc ý của   , chỉ  thôi cũng  trong lòng đang khoái chí cỡ nào.
“Chắc    lắm?” Chuyện nào  chuyện đó. Miệng thì mắng chửi Lưu Dịch, nhưng Lâm Lương vẫn lật đật  mời bố  của  .
Lâm Dao Dao đặt đồ của cô  xuống và  đến phòng của bà nội.
“Bà nội.” Lâm Dao Dao nhẹ nhàng mở cửa, cô ló đầu ,  thấy bà nội đang   ghế, đung đưa sưởi nắng.
“Về  …”
Sau đó Lâm Dao Dao mới mỉm   đến bên bà nội Lâm,  xổm bên cạnh bà và   đùi bà.
“Lưu Dịch về cùng với cháu ?”
“Vâng, bà.”
Bà nội Lâm chạm  tay Lâm Dao Dao, dùng một chút lực  hiệu cho cô  xuống băng ghế bên cạnh: “Chân của con  khỏe  còn  xổm,  to lớn thế   mà còn   chăm sóc cho .”
“Không   bà.” Lâm Dao Dao nhõng nhẽo, cô ôm cánh tay của bà nội Lâm.
“Dao Dao, cháu nghĩ kỹ ? Cháu  quyết định kết hôn với Lưu Dịch ?”
Lâm Dao Dao  ngờ rằng cô chẳng  gì nhưng bà nội   hết tất cả  chuyện, đột ngột cảm thấy  bồn chồn.
“Bà nội, con  nghĩ kỹ , con  lấy  . Dù    xảy  chuyện gì  nữa, con cũng  gả cho  .” Lâm Dao Dao  do dự chút nào! Lưu Dịch là giấc mộng thuở nhỏ của cô. Giờ đây giấc mộng của cô cuối cùng cũng thành hiện thực,   cô  thể chần chừ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-530.html.]
Nhìn đứa cháu gái nhỏ đầy quyết tâm, bà nội Lâm thở dài trong lòng, nhưng  mặt    biểu lộ gì. Thế hệ con cháu sẽ tự  chủ cuộc đời của ,  cần ông bà bố   nhọc lòng vất vả, cứ mặc kệ bọn chúng .
“Ừ,   hai đứa sống  là …”
Lâm Dao Dao cầm một hộp trang sức màu đỏ sậm bước  với đôi mắt đỏ hoe.
Thấy cô bước , Lưu Dịch  dậy khỏi ghế sô pha đỡ lấy cô và dẫn cô đến   ghế sô pha.
“Sao thế? Bà nội  gì em , em đừng , bây giờ  sẽ  tìm bà nội và   chuyện thật rõ ràng.”
Nhìn cô gái ngày thường hoạt bát lanh lợi và tràn đầy sức sống giờ đang  thút thít, trái tim Lưu Dịch càng siết chặt hơn. Anh   bà nội Lâm   gì với cô, trong tiềm thức,    chuyện với bà nội Lâm.
“Không . Bà nội   gì với em hết, bà chỉ bảo chúng  hãy sống thật .” Nghĩ đến những gì bà nội  với chính , Lâm Dao Dao bĩu môi, cô cảm thấy mũi  cay hơn,   .
Sau đó Lưu Dịch mới cảm thấy nhẹ nhõm,  còn tưởng rằng bà nội Lâm  đồng ý bọn họ ở cùng .
Lúc nãy khi Lâm Dao Dao đến phòng bà nội Lâm, Lưu Dịch cũng  gặp bố  của Lâm Dao Dao. Tuy rằng  đây bọn họ thường xuyên gặp , nhưng   thì khác, Lưu Dịch  căng thẳng.
Anh giải thích ý định của  với bố  của Lâm Dao Dao, hai vị phụ  liếc ,  đồng ý cũng  phản đối.
“Lưu Dịch, hai bác luôn theo dõi cháu trưởng thành, và cũng  thấy thái độ của cháu đối với Dao Dao nhà hai bác. Bác   tại  cháu  đột nhiên  đổi ý định và  kết hôn với Dao Dao, nhưng bác   một điều là, nếu cháu  thích con bé thì đừng vì những chuyện khác mà miễn cưỡng kết hôn với con bé. Như , dù là với cháu  là con bé, đều  .” Trong lòng của  Lâm Dao Dao  đồng ý cuộc hôn nhân của hai . Lưu Dịch hơn Lâm Dao Dao mười tuổi, bất kể từ phương diện nào, con gái bà là  chịu thiệt thòi hơn so với Lưu Dịch!
Không  bản lĩnh, cũng  thông minh như Lưu Dịch. Bà sợ con bé sẽ  Lưu Dịch bán ,   chừng còn vui vẻ đếm tiền cho Lưu Dịch mà  nghĩ ngợi gì. Bà   tại  từ nhỏ đến lớn, con bé chỉ chịu mỗi Lưu Dịch!
“Bác trai, bác gái. Trước đây là do cháu  mắt như mù,     điểm  của Dao Dao. Sau bao nhiêu chuyện, cháu cũng  rõ lòng , cháu  kết hôn với Dao Dao vì cháu thích và  ở bên cạnh cô  suốt phần đời còn , chứ   vì chuyện gì khác.” Lưu Dịch  thể hiểu  ý ở ngoài lời của  Lâm Dao Dao. Mới đầu, ngay cả Dao Dao cũng  nghĩ như , cô cho rằng  vì  chuộc tội nên mới kết hôn với cô. Thực    ,   kết hôn với cô là vì cô là cô mà thôi.
“Hôm nay cháu đặc biệt đến đây là để thể hiện tấm lòng của  với hai bác. Xin hai bác hãy gả Dao Dao cho cháu, cháu nhất định sẽ chăm sóc em  thật , bảo vệ cho em ,  để em   chịu bất cứ sự tổn thương nào!”
Vân Mộng Hạ Vũ