“Hầy, bác gái , bác hình như  lầm . Cả buổi chiều cháu đều bận,   thời gian , hơn nữa cháu còn   vé dầu trong tay,    để mua dầu  chứ? Lần đầu tiên cháu đến nơi , thực sự     gì! Tuy nhiên, cháu thấy bác gái chắc  ở đây lâu , chi bằng bác gái cho cháu mượn ít phiếu dầu , đợi khi nào gia đình cháu qua   thời gian khó khăn , cháu nhất định sẽ trả  cho bác!” Sở Y Nhất    bày  vẻ mặt đau khổ. Khi  thấy lông mày của bác gái nhăn , cô tỏ vẻ bất lực.
“Chuyện là trong nhà  còn  việc cần  ,  về  đây,   phiền mấy  nữa ha!” Nói xong, bác gái nhanh chóng hất đôi tay của Sở Y Nhất đang nắm lấy vai của , bỏ chạy thật nhanh về tứ hợp viên cạnh bên.
“Hừ, cũng   thật  , nhưng  điệu bộ  cũng   là kiểu  nghèo khó gì ,  còn  giả đò hơn cả  chứ, thật đúng là keo kiệt!” Đang lẩm bẩm   nhà thì thấy phòng chật kín , bác gái càng ngày càng thấy khó chịu. Mặc dù chỉ   trong qua khe cửa tí hi, nhưng bác gái vẫn  thể    căn tứ hợp viện cạnh bên   bao nhiêu  ở. Dựa  cái gì mà bọn họ   thể sống ít  trong một tứ hợp viện to đến thế?
Nhất định    ngóng thử xem hai  đó xuất  từ ,  thể để cho đám phần tử tư sản tuồn  đội ngũ bá tánh thường dân của bọn họ, đục khoét bọn họ!
Tuyệt đối !
“Ai đấy?” Cố Hướng Đông  cô vợ nhỏ đóng chặt cửa và  ngơ  đó một lúc, là  quen ?
“Là bạn mới quen hả? Sao em  mời    nhà?”
“Đó đúng là  mới quen, nhưng   là bạn bè, mà là một dạng lừa đảo chính thống.”
“Có chuyện gì ?”
Dạo   bận rộn việc ở cơ quan,  thường xuyên quản lý  hỏi han việc trong nhà, tất cả  chuyện đều do cô vợ nhỏ quan lý. Có   gặp  chuyện gì ?
“Bác gái sống bên cạnh  đến đây để mượn dầu,  tới nhà chúng  tận hai . Đây là  đầu em gặp   mặt dày như thế đó, quả nhiên khiến em tiếp thu  thêm kiến thức mới mà...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-529.html.]
“Người mà chị dâu    là bác gái gầy gò, búi tóc ?” Nghe Sở Y Nhất , Chu Điềm Điềm hỏi với giọng nghi ngờ.
“ thế, em từng tiếp xúc với bà  ?” Sao đây, lúc nào cũng  chằm chằm  nhà của bọn họ, hễ     là  hỏi han vài câu ?
“Bà … mỗi  em   ngoài vứt rác là bà  sẽ  theo em. Em  mới vứt rác xong thì bà    tới lục lọi túi rác. Mới đầu em còn tưởng đầu óc bà   bình thường,   khi  chuyện với em , em  cảm giác  giống !” Bác gái đó để  ấn tượng sâu sắc trong lòng Chu Điềm Điềm, cô  bao giờ thấy tình huống như . Rác mà   vứt ,    thể coi là báu vật  chứ,  thôi cũng khiến  khác thấy khó chịu.
“Bà    gì với em?”
“Bà  hỏi   em cũng sống trong tứ hợp viện  ? Có quan hệ gì với gia đình của chị? Còn hỏi tứ hợp viện   bao nhiêu  ở?” Chu Điềm Điềm suy nghĩ một lúc,  đó  tiếp, “Em thấy bà   bình thường, em  sợ nên  chạy về nhà và đóng cửa ,  quan tâm bà  nữa.”
“Ừ,  quan tâm bà  là đúng  đó,   em cũng  cần  để ý tới bà   gì. Chắc chắn trong lòng bà  đang thấy bất bình vì tứ hợp viện bên cạnh  lớn bao nhiêu nhưng   quá nhiều  ở, nhồi nhét khó chịu. Nên khi  thấy tứ hợp viện của chúng  chỉ  vài  ở, bà  cảm thấy  thoải mái!”
Không cần dùng não suy nghĩ cũng  bác gái   ý gì, trông điệu bộ xem  bác gái  là kiểu   lợi dụng, chỉ cần hợp lý là cắn mãi  buông. Cô thấy nên tránh xa một chút thì hơn.
“Chị dâu, em nhớ .” Chu Điềm Điềm nghiêm túc gật đầu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Vốn dĩ Lâm Dao Dao  đợi Sở Y Nhất dọn dẹp xong  sẽ qua chơi, nhưng  ngờ Lưu Dịch  đột ngột đưa cô trở  Thượng Hải,  đó  đến nhà của cô.
“Tại  hai   về đây  lúc ?” Lâm Lương khá bất ngờ khi thấy Lưu Dịch và Lâm Dao Dao xuất hiện trong nhà . Trước đó bọn họ  hề gọi điện về  một tiếng, cứ đột ngộ xuất hiện  .
Lâm Lương vươn đầu   thấy A Đông và A Tín đang cầm  nhiều túi đồ, trong tay của Lưu Dịch cũng , trong lòng  chợt hiểu .
“Lưu Dịch,     chuẩn  xong việc gọi  là   ?” Lâm Lương  ác ý với Lưu Dịch. Sau bao nhiêu năm, cuối cùng Lưu Dịch cũng  thể lướt qua chuyện  . Dù  miễn cưỡng thế nào  nữa,  khi kết hôn với Dao Dao, Lưu Dịch cũng  gọi  bằng một tiếng “”.