“Bố,  Tiểu Vương,   về .” Tiểu Bảo đang chơi đùa với em gái trong sân. Con gái càng ngày càng lớn, thời gian ngủ cũng càng ngày càng ít. Khi Sở Y Nhất  việc, cô sẽ đặt con gái  chiếc “xe đẩy”. Thực  đây là một loại phổ biến ở  cũng thấy, là loại  buộc   yên xe đạp, tuy nhiên nó   “gia công” thêm một chút, trở thành chiếc xe đẩy của Khai Tâm.
Thật  Sở Y Nhất cũng  một chiếc xe đẩy cao cấp, nhưng  thể lấy  sử dụng . Đôi khi nghĩ  thấy cũng thật  phù hợp cho lắm.
“Tiểu Bảo ngoan quá, đang chơi với em gái đấy . Mẹ con ?”
“Mẹ đang nấu ăn, bố khờ thật mà.” Tiểu Bảo  với giọng điệu ghét bỏ.
“Hờ…” Cố Hướng Đông cảm thấy  phiền muộn. Chẳng   chỉ mới thuận miệng hỏi một câu thôi , cái thằng nhóc thúi .
Nhìn giám đốc của   nhún nhường, Tiểu Vương nhịn  vô cùng khổ sở, chỉ sợ nếu như   thành tiếng,  sẽ  giám đốc xử lý mất.
“Sao ? Miệng  giật ”” Cố Hướng Đông  thể  thấu gia đình ,   thể phật lòng vợ, cũng  thể phật lòng hai đứa con,  duy nhất   thể trút giận chính là Tiểu Vương. Bây giờ xem , để Tiểu Vương sống chung một nhà với gia đình  quả là một quyết định sáng suốt.
“Hả? Không ,  . Giám đốc  lầm ,  vẫn ,  hề  gì cả.” Đùa gì chứ, Tiểu Vương    bia đỡ đạn. Giám đốc ơi, giám đốc , giám đốc chỉ  thể nắn quả hồng mềm là Tiểu Vương  thôi. Có lẽ giám đốc  thấy rõ trong gia đình , chị dâu là   quyền hành tuyệt đối.
“Đang  ở đó  gì thế,  tan  về nhà  mà còn  lo dọn dẹp chuẩn  ăn cơm !”
Cố Hướng Đông và Tiểu Vương liếc , tranh thủ thôi, hôm nay tâm trạng   lắm!
Sau đó hai  nhanh chóng rửa tay sạch sẽ,  lao  bếp bưng bát đũa.
“Cố Hướng Đông,  xem thử  tìm một trường học cho Tiểu Bảo  học, em thấy cũng sắp khai giảng !” Sở Y Nhất    chuyện  từ lâu . Gần đây Cố Hướng Đông khá bận, cô cũng bận dọn dẹp nhà cửa. Mỗi khi rảnh rỗi thì cô nhớ đến, nhưng Cố Hướng Đông    . Đến khi  tan  thì cô  quên mất, thật khổ quá mà.
Cuối cùng thì hôm nay cô cũng nhớ , nên nhanh chóng  với Cố Hướng Đông.
“Anh   ngóng thông tin  . Bởi vì gần đây  vài chuyện, trường học cũng  ảnh hưởng  ít,  đoán tình trạng dạy học   lắm.”
Thời gian , tất cả các tầng lớp xã hội   ảnh hưởng ở các mức độ khác , vì   sẽ    về việc liệu   thể tìm thấy một trường học  , chỉ mỗi việc  thể  đến trường và  lên lớp   cũng là một vấn đề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-524.html.]
Sở Y Nhất cũng chợt nhận .  , kỳ thi tuyển sinh đại học   cũng  dừng ,   cô  thể quên . Nếu là thế, chẳng  việc học của Tiểu Bảo sẽ  đình trệ?
Thấy cô vợ nhỏ  , Cố Hướng Đông vội vàng  thêm một câu: “Đừng lo lắng, tình huống hiện tại cũng  tệ lắm. Mấy ngày nay  sẽ tranh thủ đến trường học xem .”
Thực  Sở Y Nhất  tình huống hiện tại cũng  tệ lắm, nhưng nó  đồng nghĩa tương lai sẽ  như thế!
“Anh đừng quan tâm đến chuyện ,  cứ   việc của  là  . Em sẽ tự xem    gì với chuyện của Tiểu Bảo.”
Sở Y Nhất  Cố Hướng Đông  mới nhậm chức ở đây, cũng   phó giám đốc đang  chằm chằm  vị trí của , nên cô  thể hiểu  tình hình hiện tại của Cố Hướng Đông, tuyệt đối  giống với những biểu hiện thoải mái thường ngày mà   trưng  với cô!
Vì cô  thể   phương hướng của vấn đề , nên cũng  cần Cố Hướng Đông  lãng phí sức lực để giải quyết.
Cố Hướng Đông  cô vợ nhỏ,   đoán  ,  là cô đang tức giận?
Vân Mộng Hạ Vũ
“Ánh mắt của  là  thế? Em đang  thật đấy,   những lời tức giận .”
“Phụt.”
Ngay khi Sở Y Nhất  xong, Tiểu Vương  nhịn ,  phun cơm trong miệng .
Tuy rằng trong  thời gian gần đây Tiểu Vương cũng hiểu  nhiều chuyện, nhưng hiện tại, dáng vẻ thận trọng của giám đốc  khác với dáng vẻ mưu lược, cương quyết trong đơn vị. Nếu như Tiểu Vương  cẩn thận,  sẽ  kiềm chế .
“Sao ? Đồ ăn  hợp khẩu vị ? Vậy thì đừng ăn nữa!” Cố Hướng Đông vẫn   hết câu  trực tiếp đưa tay ,   cầm lấy bát đũa  mặt của Tiểu Vương !
“Đừng, chị dâu nấu cơm  ngon. Em  từng ăn món nào ngon hơn đồ ăn chị dâu nấu!”
Vì miếng ăn , Tiểu Vương  thèm quan tâm nữa,  trực tiếp bưng bát đũa lên, lùi về  vài bước. Tiểu Vương bưng bát, vẻ mặt vô cùng cảnh giác  Cố Hướng Đông,  sợ nếu như Cố Hướng Đông lao tới,  sẽ  đánh .