Không cần  dỗ dành gì con gái,   vẫn ăn  bữa cơm yên tĩnh.
“Chị dâu, để em dọn dẹp cho, chị  cần đụng tay  .” Sau khi ăn xong, Tiểu Vương bắt đầu  ý thức dọn dẹp bát đĩa. Anh sống ở đây,  thể nào cứ ăn  uống  và ở  như  . Mặc dù da mặt  dày, nhưng cũng  thể dày đến nước . Hơn nữa, giám đốc và chị dâu cũng  coi  là  ngoài,  cũng nên  những việc trong khả năng của !
“Được, đúng lúc  cũng  thích rửa xoong nồi. Tiểu Vương,  là   chúng  phân công công việc rõ ràng hơn một chút,  phụ trách nấu cơm,  phụ trách rửa chén, thế nào?” Nấu cơm thì Sở Y Nhất còn thấy hứng thú, cô thật sự  thích rửa chén bát, cứ dầu mỡ, nghĩ đến cảm giác đó thật khó chịu.
“Vâng, chị dâu   em sẽ  thế!” Nếu     đều chê  nấu khó ăn, thực   cũng  thể đảm nhiệm luôn việc nấu cơm. Tuy nhiên nếu so với chị dâu mà , cơm   hiển nhiên chỉ là những thức ăn  nấu chín, chứ  tới mức là  cơm!
“Tốt lắm. Cố Hướng Đông,  xem ,   trong gia đình chúng  đều  sự phân công lao động  rõ ràng. Như  là  nhất,   việc của chính , gia đình chúng  cũng sẽ càng  hơn.” Sở Y Nhất   vô tâm, nhưng Cố Hướng Đông,  đang  cô  ,  cảm động  thôi. Làm  việc của chính , mỗi  phụ trách một mảng?
Vân Mộng Hạ Vũ
Vợ cố ý  như  là đang nhắc nhở bản   đây mà?
Nhìn Sở Y Nhất như  cảm nhận  gì, Cố Hướng Đông cũng  chút bối rối.
“Cố Hướng Đông,  mặt em  hoa ? Còn nữa,    chuyện gì   với em ?” Cô và   là vợ chồng  mà. Nhìn dáng vẻ của , e rằng nếu như cô  hỏi,  cũng sẽ  định  cho . Hay thật đấy.
“Cũng   gì  ho để kể, đều là chuyện về công việc,   chỉ càng khiến em phiền lòng hơn thôi.” Bản   chắc chắn  thể giải quyết , chỉ là  cần thời gian. Hà tất gì   cho cô , để cô lo lắng?
“Vậy thì     rằng em  thể giúp ?”
Cố Hướng Đông thở dài. Anh  nếu như   , cô cũng sẽ nghĩ  cách để . Vậy nên   kể chuyện hôm nay cho vợ  .
Ngay khi Sở Y Nhất  xong, trong lòng cô càng thương Cố Hướng Đông hơn, đây quả thật chỉ là việc vặt mà thôi!
“Dao Dao, hôm nay  cùng  gặp bố ?”
Vừa  khi Lưu Dịch  điện thoại, Lâm Dao Dao  bên cạnh, cô cảm thấy sắc mặt của  đột nhiên trầm xuống. Cô   ai đang gọi  đang  gì trong điện thoại, nhưng cô  tâm trạng hiện giờ của Lưu Dịch  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-518.html.]
Không ngờ rằng khi   mở miệng ,    với  một câu như .
“Hả? Bây giờ ?” Cô còn  chuẩn  xong, tính chất của chuyện  khác hẳn với  đây khi cô  qua thăm ông , nên cô  do dự.
“Con dâu dù  cũng  gặp bố  chồng. Tuy rằng chúng   cần ông  đồng ý chuyện kết hôn, nhưng với tình cảnh hiện giờ của ông , chúng  vẫn nên  với ông  một tiếng.”
Tuy rằng hai  là bố con, chuyện   trong cuộc đều , nhưng Lưu Dịch  bao giờ thừa nhận. Giờ đây,  ngờ khi    những lời như , Lâm Dao Dao  cảm thấy  bất ngờ.
“ mà   bận ,  nãy  còn  điện thoại mà?” Lâm Dao Dao vẫn cảm thấy  đột ngột, cô  thả lỏng chút, đợi khi nào tâm tình của cô  chuẩn  xong   cũng  muộn. Cô cầm cuốn sách và giả vờ , cô   tâm trí   bay về .
“Cũng   em  từng gặp qua bố , em sợ gì chứ?”
“Gì!” Vốn dĩ Lâm Dao Dao đang cầm sách lên che mặt của  , nhưng  ngờ Lưu Dịch  đột nhiên  tới,  dùng hai tay áp  hai bên má của cô, nhẹ nhàng cúi đầu xuống  cô.
Cô chợt giật , bất giác dựa  ghế sô pha ở phía .
“Ai sợ chứ. Còn nữa,    việc gì  ,   áp sát gần em ?”
Cô sợ ? Cô thực sự  sợ.  cô  thể  điều đó với Lưu Dịch ,  thể!
“Ừ,   em sợ, mà là  sợ. Anh sợ em   lấy , vì     định cuộc sống cho em càng sớm càng . Anh cũng  còn trẻ nữa…”
Lâm Dao Dao bất giác đỏ mặt,  đó Lưu Dịch kéo cô  khỏi ghế sô pha, nắm tay cô  dẫn cô  khỏi nhà.
Đợi đến khi  lên xe, Lâm Dao Dao mới  phản ứng.
“Lưu Dịch,  đợi , đợi chút . Em vẫn  chuẩn  cái gì cả, em  thể nào cứ tay  mà  gặp bố của  . Anh dẫn em  mua một ít đồ .” Lâm Dao Dao nắm lấy cánh tay của Lưu Dịch với tâm trạng đầy lo lắng.