Tại nơi mà  đây gia đình của Đường Cường  ở,  một  đang   cửa. Người đó do dự một hồi, cuối cùng nhấc tay lên và gõ cửa.
Một  phụ nữ  thấy tiếng gõ cửa liền chạy đến mở.
“Anh đang tìm ai ?” Người phụ nữ   đàn ông xa lạ  mặt và nghi ngờ hỏi.
“Xin chào, đây   là nhà của Đường Cường ?  là bạn của  ,  đến đây để tìm  .” La Đại Dũng hạ giọng và đáp  với một nụ  ấm áp.
“Anh tìm nhầm , nhà chúng    ai tên Đường Cường hết, hoặc là  từng sống ở đây  hồi  thôi.” Người phụ nữ  chút sốt ruột,  đóng cửa .
“Này, đợi một chút, thế cô   bọn họ  chuyển đến ở  ?” La Đại Dũng đưa tay  và chặn cánh cửa mà  phụ nữ sắp đóng , tiếp tục hỏi.
“  ,   . Chúng   là gì của bọn họ, bọn họ cũng  là gì của chúng ,     .” Người phụ nữ    đóng cửa  một cái “rầm”.
=“  ,  cứ cau mày nhăn mặt thế  rốt cuộc là vì chuyện gì ? Cậu gọi   đây, nhưng    , thật là khiến   sốt ruột c.h.ế.t mất!” Chu Chí Bình  Tiểu Vương cứ thở dài thở ngắn,  thèm ngó ngàng gì đến ,  sốt ruột đến mức vò đầu bứt tai. Không  cuối cùng tên nhóc   gặp  chuyện gì.
“Liệu   để Điềm Điềm gả  xa ?” Sau khi cân nhắc, Tiểu Vương hỏi.
“Xa? Bao xa? Này, nhưng mà cũng  quan trọng là bao xa, bởi vì  sẽ  đồng ý. Bố    mất từ khi  còn nhỏ, hai  em chúng  nương tựa  mà sống,  nhất định  để cho Điềm Điềm luôn ở trong tầm mắt của , bằng    yên tâm!” Chu Chí Bình chỉ cứ lo  mà  để ý đến khuôn mặt ngày càng  xí của Tiểu Vương.
“ bảo ,  hỏi câu  là  ý gì ? Cậu   lấy Điềm Điềm nhà  ? Này,    khốn nạn như thế. Điềm Điềm đối xử  với   bao nhiêu, bây giờ  đang  ý gì đây,  rõ ràng cho  !” Chu Chí Bình hiểu , lửa giận trong lòng  chợt dâng lên. Tuy rằng  khá ưng Tiểu Vương, nhưng   nghĩa là    thể bắt nạt em gái . Bây giờ hàng xóm láng giềng ai cũng đều  Tiểu Vương chính là  yêu của Điềm Điềm. Sao đây? Bây giờ hỏi câu  là  ý gì? Không  lấy Điềm Điềm nữa  ?
“Cái gì , trí tưởng tượng của  quả thực  phong phú.” Nhìn thấy Chu Chí Bình hung hãn, tựa hồ sắp đánh , Tiểu Vương trực tiếp ngơ . Thật đúng là  sự khác biệt về thế hệ.
Nghĩ ngợi một hồi, Tiểu Vương  thở dài,  nên  một cách đơn giản thì hơn. Nếu cứ  vòng vo thì  khó cho Chu Chí Bình quá.
“Cục trưởng Cố của   thăng chức,  tới thủ đô để  việc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-505.html.]
“Vậy thì chúc mừng, nhưng liên quan gì đến ?”
Nhìn biểu hiện “ thì  chứ” của Chu Chí Bình, hầy, đúng là Tiểu Vương  đánh giá cao  .
“Cục trưởng chúng   hỏi  nghĩ thế nào. Muốn  theo   đến thủ đô  là  ở  Bảo Ứng! Vậy nên  mới đến đây hỏi , liệu   thể đồng ý để  dẫn Điềm Điềm  ?” Sau khi Tiểu Vương  xong,  lo lắng  Chu Chí Bình.
Ngay  đó, Chu Chí Bình mới hiểu ý nghĩa của câu hỏi  nãy. Thủ đô  , là nơi mà một  đàn ông   qua đó để lang bạt kiếm sống, nhưng xa như ,   liệu  còn  thể thường xuyên  thấy Điềm Điềm  ?
“Anh đừng  im lặng,  gì  chứ!”
Một hồi lâu , Chu Chí Bình vẫn   gì, chỉ hút hết điếu thuốc  đến điếu thuốc khác.
“Bạch”, Chu Chí Bình ném tàn thuốc đang hút xuống, dùng chân miết điếu thuốc.
Vân Mộng Hạ Vũ
“  cũng ích gì. Hai  thương lượng với  .  hỏi , nếu như Điềm Điềm  đồng ý  theo  đến thủ đô,   tính ?”
Tiểu Vương cũng  suy nghĩ  nghiêm túc về chuyện , cuối cùng   với Chu Chí Bình bằng giọng điệu kiên định: “Vậy thì  sẽ  .”
Nghe Tiểu Vương trả lời, Chu Chí Bình gật đầu trong lòng, nhưng  cũng   gì, cứ thế mà bỏ .
Tại   đồng ý  thủ đô? Chu Chí Bình nghĩ,  thể vì trong lòng  cảm thấy nhà của  là ở đây. Tuy nhiên, cái gì mới gọi là nhà?
Anh nghĩ, chỉ cần nơi nào  Điềm Điềm thì nơi đó là nhà. Vậy thì ở thủ đô, Bảo Ứng,  những nơi khác  quan trọng gì !
Tuy miệng  bảo hai  bọn họ nên bàn bạc với , nhưng thật  trong lòng   Điềm Điềm  quan tâm đến Tiểu Vương, chỉ cần Tiểu Vương   thì Điềm Điềm nhất định sẽ  theo Tiểu Vương.
Anh hỏi Tiểu Vương câu cuối cùng và   câu trả lời của  . Thực    đồng ý ,  đồng ý em gái  sẽ rời Bảo Ứng với Tiểu Vương và  đến thủ đô.