“ . Hôm nay em  dành thời gian để gặp chị Mỹ Lệ, đúng lúc  với chị  về
chuyện chúng  sắp  rời khỏi nơi . Còn nữa,  cũng  với  Quách một tiếng,
hãy chăm sóc cho chị Mỹ Lệ một chút.”
“Anh  , nhưng em vẫn   với  em  đến đó để  gì?” Cố Hướng Đông
gật đầu đồng ý. Kể cả cô  ,  cũng sẽ tự thu xếp.
“Chị Mỹ Lệ  trong căn nhà đó  một vài món đồ, bảo em  lấy và để bên , chị  cảm
thấy  an  nếu để ở trong căn nhà đó. Em đoán chúng là một  di tích văn hóa 
gì đó.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Đây là sức mạnh kế thừa của gia đình, đừng thấy mục nát và xuống dốc, thật  vẫn  
nhiều di sản quý báu.
“Vậy thì  sẽ dành thời gian để  cùng em.” Cố Hướng Đông suy nghĩ một hồi,  quyết
định sẽ  cùng với cô.
“Không cần , hiện tại  đang ở một vị trí  nổi bật. Nếu như  , trái  chỉ càng
thu hút sự chú ý của  khác mà thôi. Em tự   ,  chỉ cần ở nhà chăm sóc hai
đứa nhỏ là .”
“Hay là tối nay chúng  ?” Cố Hướng Đông vẫn  yên tâm để cô  một , 
đưa  ý kiến.
“Tối nay? Thế còn bọn trẻ thì    đây?” Sở Y Nhất mặt đầy nghi hoặc, hai 
đều  , mặc kệ bọn trẻ luôn ?
“Vậy chẳng  là xong  ?” Cố Hướng Đông ẵm hai đứa con đang ngủ say, bảo cô vợ
nhỏ dẫn  cùng   trong hệ thống trang trại. Nhìn thấy hai đứa nhỏ đáng yêu đang ngủ
ngon  giường,   với giọng đặc ý.
Sở Y Nhất liếc  vẻ mặt của quản gia nhỏ, cô mỉm  một cách miễn cưỡng: “Quản gia
nhỏ  mến,    phiền  .”
Trái tim của quản gia nhỏ  chút tan nát,  cảm thấy hình như   trở thành bảo
mẫu cho đôi vợ chồng . Cậu  một dự cảm, bắt đầu kể từ bây giờ, chuyện  về 
nhất định sẽ  thường xuyên.
“  thể từ chối ?    chăm em bé.” Với khuôn mặt buồn bã, quản gia
nhỏ  với giọng bất lực.
“Không  . Ôi trời ơi,  cần  hoảng loạn, bọn trẻ đều  ngủ cả , 
quấy phá gì ,  cứ trông chừng bọn nhỏ là .” Sở Y Nhất  với giọng thề thốt bảo
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-496.html.]
đảm. Kết quả, chẳng   bao lâu thì  bắt đầu tự tát  mặt .
Lúc , quản gia nhỏ   với cô, nếu như trong phạm vi ngắn,    thể đưa cô
đến đó chỉ trong tích tắc. Lần , khi cô dẫn Cố Hướng Đông  chợ đen,  ngờ 
vẫn còn nhớ  rõ.
“Cố Hướng Đông,    thấy gì ?”
Khi bước  bên trong căn nhà tối đen như mực, Sở Y Nhất chỉ mong   thể leo luôn
lên  của Cố Hướng Đông. Cũng may  Cố Hướng Đông ở cạnh bên , nơi  cứ
âm u, thật sự  đáng sợ.
“ m thanh gì? Anh   thấy gì cả!”
“Rồi, , chúng  mau qua đó , thu dọn xong thì  về.” Sở Y Nhất   ở đây
lâu hơn nữa.
Cô  theo hướng dẫn mà chị Mỹ Lệ   với , tốc độ di chuyển  nhanh. Theo miêu
tả của chị Mỹ Lệ, cô  tìm thấy công tắc để mở cổng đá. Vừa định đưa tay  mở cổng đá
thì  Cố Hướng Đông chặn , đồng thời cũng tắt đèn pin  tay.
“Sao ?” Sở Y Nhất khó hiểu,    thấy   hành động như thế !
“Suỵt, đừng  chuyện,  .” Nói xong,  dẫn Sở Y Nhất né qua một bên để núp.
Sau khi trốn  một lúc, cả hai  thấy tiếng bước chân  về phía .
“Anh, ở chỗ   thể  đồ ? Chúng   tìm mấy  , đất cũng   đào  đào
  nhiều, ngay cả bóng dáng của một món bảo bối cũng  . Ngày mai em  
chung với  nữa .” Giọng  than thở truyền đến.
Trong bóng tối, cô vs Cố Hướng Đông  . Xem    chỉ  một , hơn
nữa cũng    đầu tiên đến căn nhà của chị Mỹ Lệ!
E rằng đám   đến đây là để tìm những món đồ mà chị Mỹ Lệ  .
“Mày thì hiểu cái gì. Những món bảo bối đó  thể  phát hiện dễ dàng đến  ? Tao 
quan sát cái  ở trong căn nhà  một  thời gian dài . Khi chất tỏa  
 của  phụ nó    bình thường   là . Trước đây khi còn
ở trong chợ đen bên núi Bắc, tao còn  thấy  phụ nữ đó cứ cách dăm ba hôm 
cầm một ít đồ đến để đổi lương thực.  món đó đều là báu vật, tao  tin nơi 
 !” Người đàn ông   xong, bắt đầu phát  những âm thanh lục lọi tìm đồ.
“Mày mở mắt to  một chút, đừng  để tâm mấy chuyện   nữa, kẻo mấy món báu
vật đó sẽ  mất  mắt của chúng  đấy.” Giọng    vang lên.