Cô  Cố Hướng Đông một cái: “Hay là đổi con đường khác , đưa chúng  về nhà ? Anh Lâm , đành  để  chịu thiệt thòi . Do con của chúng  còn quá nhỏ,  thấy    ?”
“Được,   ngại.” Lâm Lương bày tỏ sự hiểu  của .
Vốn dĩ Sở Y Nhất  thể tự   về,   lôi kéo cả Lâm Lương theo  gì. Bởi vì cô
cũng  dám đảm bảo chuyện    xảy   nữa  . Nếu để Lâm Lương
và A Tín  một , e rằng bọn họ  dễ xử lý những món đồ . Chỉ cần  khỏi thủ
đô, gia đình Lâm Lương ở Thượng Hải,  bọn họ sẽ  khả năng giải quyết vấn đề, ít nhất
cũng sẽ  ở thế  động.
“Vậy A Tín hãy lái chiếc xe  và đưa bọn họ về ,  đường  chú ý an .” Lưu Dịch
thấy Lâm Lương và Sở Y Nhất  thương lượng xong,  cũng   miễn cưỡng.
 lúc  vẫn còn  chuyện  giải quyết, bọn họ rời khỏi thủ đô ,   mới 
thể thả lỏng tay chân.
A Tín  lượt xách những thứ  thu dọn từ chiếc Mercedes-Benz chất sang chiếc xe
khác. Sau khi  thấy cốp xe   sắp xếp   đấy,  chợt suy nghĩ, lúc nãy khi
thu dọn đồ đạc, những món đồ sưu tầm mà Lâm Lương lấy từ chỗ của ngài Lưu Dịch 
 là những thứ  , trông  vẻ  khác?
Có  vì   lớn tuổi nên trí nhớ cũng  còn ? A Tín  chằm chằm vài giây,
cuối cùng cũng gạt bỏ suy nghĩ đó.
“Lưu Dịch,  về đây.  để Dao Dao ở  bên chỗ ,  nhất định  chăm sóc cho
em  thật  đấy.” Tuy rằng thường ngày    vẻ vô tâm, nhưng Lâm Lương sống
trong môi trường tiếp xúc với những thứ  còn nhiều hơn Lưu Dịch. Sự việc hôm nay
    ngẫu nhiên. Tình cảnh của Lưu Dịch ở thủ đô  e rằng còn phức tạp
hơn những gì  tưởng tượng. Hiện tại  cảm thấy  hối hận vì  đưa Lâm Dao Dao
đến đây, nhưng   tính khí của Dao Dao, nếu như bây giờ   trở về nhà của
Lưu Dịch và dẫn cô về  Thượng Hải, chắc chắn cô sẽ  đồng ý.
Vì   chỉ  thể  với Lưu Dịch rằng  hy vọng sẽ  xảy  sự việc giống như
  nữa. Nếu như còn một  nữa, gia đình họ Lâm sẽ  bao giờ đồng ý cho Lưu
Dịch và Dao Dao ở bên .
“Được,   , nhất định sẽ bảo vệ cô  thật .” Lưu Dịch  ý của Lâm Lương, nên
cũng nghiêm túc trả lời.
Lâm Lương thở dài,  còn  thể  gì nữa đây?
“Vậy Lưu Dịch  về kiểu gì đây?” Sở Y Nhất  trong xe, cô  Lưu Dịch và A Đông ở
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-490.html.]
bên ngoài cửa xe và hỏi. Chỗ  cách nhà của Lưu Dịch  xa, bọn họ    xe ,
  về  đây?
“Cô  cần  lo lắng cho  . A Tín, lái xe , nhất định  đưa bọn họ đến nơi
một cách an .” Xuất phát sớm thì  thể đến nơi sớm, quá muộn sẽ khiến  lo lắng.
“Lưu Dịch.” Hồ Minh  Lưu Dịch  đó,  gọi một tiếng từ phía  lưng Lưu Dịch.
“Lên xe   ,  sẽ đưa  về.”
“Hả? Sở trưởng Hồ ,    nên tránh tạo  nghi ngờ  ?    xe
của , e rằng   thể giải thích đàng hoàng  khi  về  đấy.” Hiển nhiên
Lưu Dịch hiểu  rõ  cảnh hiện tại của .
“Cậu  lắm, mau lên xe  . Từ khi nào   quan tâm đến chuyện sống c.h.ế.t của
 ?” Hồ Minh mắng Lưu Dịch,  cũng  thèm quan tâm nữa, xoay  tự lên
xe  .
Nhìn bộ dạng khó chịu của Hồ Minh, Lưu Dịch  khỏi nở nụ ,  cũng 
khách sáo, xoay  bước lên xe của Hồ Minh.
A Đông thấy ngài cũng    xe,  cũng  lên chỗ ghế phụ.
“Lưu Dịch, dạo  bố   ?” Hồ Minh và Lưu Dịch cùng  ở ghế  xe. Khi xe
đang chạy, Hồ Minh thu hồi ánh mắt đang   ngoài cửa xe,  do dự một hồi, cuối
cùng mở miệng.
“Rất , bây giờ đang  là . Xem báo, uống , rảnh rỗi vô cùng.” Lưu Dịch thản nhiên
đáp.
“Nếu như bố  thực sự nghĩ như  cũng . Chỉ là   , ông  vẫn  chịu
bỏ cuộc, nên cấp  mới vươn mũi giáo về phía của ông . Hôm nay chỉ là mới bắt đầu,
 nên khuyên nhủ ông  nhiều hơn,  khiêm tốn một chút, tránh né mũi nhọn. Hà tất gì
cứ  đưa đầu , khiến bản  ông , còn  cả , đều  đẩy lên   đầu
ngọn gió?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Nghe Hồ Minh  xong, Lưu Dịch nhất thời   gì,  phong cảnh lướt qua ngoài
cửa sổ.
Hồ Minh tưởng rằng Lưu Dịch  lọt những gì  , trong lòng cũng yên tâm. Là 
em lớn lên cùng ,     Lưu Dịch trở thành mục tiêu  chỉ trích của
công chúng. Nếu như  thể, đương nhiên  vẫn hy vọng Lưu Dịch  sống một cách
tùy ý giống như  đây.