“Bố  xem, tuổi của bố  lớn thế    mà tính khí vẫn còn mạnh đến thế . Con  bảo bố đừng  hành động hấp tấp nữa, giờ thì  ,   bố cũng  cần  tham gia cái cuộc họp  nữa, cứ ở yên trong nhà mà đợi thôi.” Vốn dĩ trong lòng Lưu Dịch vẫn còn chút buồn bực    , nhưng cuối cùng vẫn    mà bắt đầu trách móc ông cụ.
“Cần con quan tâm , bố vui là !  lúc bô  nghỉ ngơi một thời gian, thì ?” Khi  Lưu Dịch  như , dù thế nào ông cụ cũng   lọt tai. Tính khí  nổi lên, hai bố con  bắt đầu cãi .
Cuối cùng, Lưu Dịch trực tiếp xoay  rời , kết thúc trận chiến.
Nếu chỉ cãi  về mặt tinh thần thì cũng chẳng  nghĩa lý gì, quả nhiên là bố , một  già dặn từng trải!
Lưu Dịch nghĩ thầm trong lòng, ông  quả nhiên là   từng  qua những cuộc chiến lớn!
“Lưu Dịch!” Ngay khi Lưu Dịch trở về nhà từ chỗ của bố ,   thấy Dao Dao và  trai của cô ở cửa nhà .
Thấy xe của Lưu Dịch về, Dao Dao vui vẻ vẫy tay chào .
Lưu Dịch vội vàng kêu A Đông dừng xe, mở cửa chạy tới.
“Sao em  đến đây?” Trong giọng  của Lưu Dịch  một niềm vui  thể che giấu,  nắm tay Dao Dao và đưa cô  nhà, “Em đợi lâu   ? Sao  gọi điện thoại  cho , như   cần  chờ ở đây lâu như .”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Không lâu lắm, cũng mới   một lúc thôi.” Chân Dao Dao vẫn  phục hồi  , bước  còn khập khiễng, cô  theo Lưu Dịch  phòng   xuống.
Lâm Lương  bóng lưng của hai  họ như thể bên cạnh   ai tồn tại, sắc mặt  tối sầm . Gì đây,    cảm giác như   tồn tại . Một  cao to như  đang  ở đây,   thấy ?
Lưu Dịch  lắm! Mình dẫn  từ phương xa đến cho  , thế mà  đối xử với  như !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-482.html.]
A Đông ở phía ,  cầm những món đồ trong tay của Lâm Lương,  đó mời: “Thưa , mời   trong nghỉ ngơi một lát!”
Lâm Lương tức giận,  bước  bên trong nhà  sự dẫn dắt của A Đông. “Loạt soạt”,  ném chiếc túi trong tay xuống bàn.
“Anh,  cái gì thế?!” Lâm Dao Dao  sắc mặt của  trai , cô cảm giác   cứ như phụ nữ ,  đổi sắc mặt thật là nhanh. Vừa nãy rõ ràng trông   vẫn còn , giờ   nữa đây?
“Ôi trời, trong mắt em còn     nữa đấy . Anh tưởng em với ai đó   mắt ,  thấy  sự tồn tại của  khác!” Lâm Lương  chằm chằm Lưu Dịch,  nghiến răng nghiến lợi .
Lâm Dao Dao theo tầm mắt của  trai  Lưu Dịch, dường như cô  hiểu chuyện gì xảy  với  trai ! Lúc nãy Lưu Dịch ở cửa, hình như    trai , nhưng đối với hai  bọn họ  quen .
“Sao đấy?! Người khác  đến đây nhập hàng của ,   thể bày tỏ thái độ của   ?” Lưu Dịch rót cho Dao Dao một ly nước, sai đó  Lâm Lương,  một cách nhàn nhã.
Nhập hàng? Lâm Dao Dao đang cầm cốc nước thì sững  , một lúc  mới hiểu . Ý của Lưu Dịch   Lâm Lương đến đây là để cướp những món đồ sưu tầm của Lưu Dịch. Nghĩ như , Lâm Dao Dao cảm thấy  buồn , cô nâng ly nước lên uống một ngụm,  nên chen  giữa hai  bọn họ  gì.
“Cậu bớt dùng chiêu trò lấy  tiểu nhân đo lòng quân tử .  chỉ đơn thuần là lo lắng cho Dao Dao, sợ em  một   đường  tiện lắm.  bận rộn tối mặt tối mũi, khó lắm mới tranh thủ  chút thời gian dẫn em  qua đây cho ,   cảm ơn thì thôi, ngay cả thấy  mà cũng  thèm chào hỏi. Sao đây,  khiến  khác khó chịu như  .”
“Này, bớt nóng . Chẳng qua  quan tâm Dao Dao, sợ em   lâu quá  chịu nỗi, nên mới  nhanh chóng dẫn em   trong nhà nghỉ ngơi thôi mà.” Lưu Dịch cũng rót một ly nước cho Lâm Lương,   với giọng hòa nhã.
“Thì  là   hiểu lầm ,   rút  những lời  nãy là  . Cậu là quân tử,  là tiểu nhân. A Đông ,  cần  lấy chìa khóa , hôm nay ngài Lâm đây giúp  chỉ vì niềm vui, chứ   vì mớ đồ sưu tầm  . Mấy    gì thì  .”
A Đông thầm lắc đầu trong lòng, ngài Lưu của  và ngài Lâm… hai  thật đúng là thú vị. Mỗi  gặp   ngô  ngô, khoai  khoai, đối chọi gay gắt, ai cũng  chịu nhường ai. E là những đứa trẻ ba tuổi cũng  trẻ con giống như hai  họ.
“Lưu Dịch,  đường đường là một thằng đàn ông, mà   lời  giữ lấy lời . Đừng   tới  lui cả ngày như thế, phiền c.h.ế.t !” Sau khi  Lưu Dịch dặn dò A Đông, Lâm Lương  trở nên lo lắng, ước gì  thể  dậy ngăn A Đông .