“Nói  ? Anh thì  gí để  chứ. Hà Thúy Lan,  là em   cơm . Anh thấy chỗ Hướng Đông còn cần  dọn dẹp một lúc nữa. Em  xong  thì bảo bọn họ xuống ăn.”
“Ừ, , em  ngay.” Hà Thúy Lan cũng   thêm gì, cô  dậy chuẩn  nấu cơm.
Sở Y Nhất cũng  khách sáo. Trong lúc đang bế Khai Tâm, lòng cô  yên, vươn đầu  ngoài , tự như đang tìm kiếm gì đó.
Một lúc , Cố Hướng Đông và Tiểu Vương  xuống từ tầng hai,  cô vợ nhỏ đang ôm con ngủ, thỉnh thoảng    cửa sổ.
“Em đang  gì đấy?” Vừa hỏi, Cố Hướng Đông  đưa tay  ôm chặt con gái với những động tác vô cùng điêu luyện.
Sở Y Nhất lắc lắc cánh tay   tê của : “Không    chị Mỹ Lệ bên chỗ của  . Em   từ nãy giờ nhưng  thấy chị  !”
“Chị  đang ở trong phòng nồi .”
Sở Y Nhất cảm thấy  thoải mái. Một  phụ nữ dịu dàng tao nhã như , cô  thể tưởng tượng  chị  sẽ như thế nào nếu ở trong phòng nồi .
“Lát nữa em hãy qua đó xem, giờ đang   nhiều .” Tuy bất tiện, nhưng    cho cô.
“Ừ.” Sau khi ăn xong, Sở Y Nhất đưa con gái đang ngủ say cho Hà Thúy Lan bế một lúc, còn  thì âm thầm  qua phòng nồi . Cố Hướng Đông  thấy khó chịu, vẫn nên để  bế con thì hơn.
“Chị Mỹ Lệ?” Sở Y Nhất thấy   mặt tóc tai lộn xộn, mặc bộ đồ xanh đậm   cùng với chiếc quần màu đen,  mặt còn   nhiều những vết xám đen. Thật khó mà tin  đây là chị Mỹ Lệ mà  đây cô  sống cùng với chị .
Khi  thấy cái tên quen thuộc, chị Mỹ Lệ vô thức  đầu , nhưng   thấy một cô gái mà cô  .
“Cô gái, em đang gọi  ? Chúng   quen   ?” Chị Mỹ Lệ vô cùng nghi ngờ. Trong ấn tượng của cô, cô  hề quen  cô gái .  khi cô  gọi tên của , cô  thấy vô cùng quen thuộc.
“Chị Mỹ Lệ, em là Ngô Dụng!”
“Ngô Dụng?” Ánh mắt của chị Mỹ Lệ bối rối,  chằm chằm Sở Y Nhất một hồi lâu, đột nhiên bật , “Cô gái ,  ngờ  đây chị      đấy,  em  đến đây?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-480.html.]
Sở Y Nhất  nụ  quen thuộc của chị Mỹ Lệ,  đó  những thứ trong tay của chị , cô cau mày.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô bước nhanh tới, đặt những thứ  mang đến  tay chị Mỹ Lệ,  định mở miệng .
“Làm cái gì ? Ăn cơm thôi  cần lâu đến như  ?” Một bác gái từ trong phòng bước , hung dữ   chị Mỹ Lệ vẫn còn đang , rống lên một cách bất mãn.
“Ôi, cô Sở,  cô  đến đây?” Nhìn thấy Sở Y Nhất ở bên cạnh, trong lòng lấy  lạ, tại  vợ của cục trưởng  đến đây? Không  bảo đang ở quê nhà  . Mặc dù trong lòng  hoài nghi, nhưng chuyện  vẫn  ảnh hưởng gì đến sự chào hỏi giữa bác gái và Sở Y Nhất.
“À,   mới từ quê nhà lên,  qua đây tìm một thứ, nhưng chợt  thấy bên đây  một gương mặt lạ nên qua xem thử.” Sở Y Nhất  tiết lộ mối quan hệ của cô với chị Mỹ Lệ,   vì cô sợ  liên lụy, mà để  thể bảo vệ chị   hơn.
“Thế , đây là phần tử giai cấp tư sản, bên cục sắp xếp cô  qua đây để lao động cải tạo.” Bác gái nhanh chóng giải thích.
“À ừ,   bác gái  tiện  ?    qua chỗ nhà kho để tìm vài thứ.” Nhìn thấy chị Mỹ Lệ vẫn  động  những thứ đang cầm ở tay, Sở Y Nhất tìm cách để dẫn bác gài  , cho chị   thời gian ăn cơm.
“Tiện chứ. Đi thôi, cô Sở  tìm cái gì,  sẽ  tìm cùng với cô.” Bác gái  dẫn đường   chuyện, Sở Y Nhất nhân cơ hội  đầu  nháy mắt với chị Mỹ Lệ, ý bảo chị  mau ăn .
Chị Mỹ Lệ  theo bóng lưng của Sở Y Nhất, khóe miệng hiện lên một nụ  dịu dàng.
“Nhìn thấy chị Mỹ Lệ ?” Cố Hướng Đông nhẹ giọng hỏi khi thấy cô vợ nhỏ của  trở về với đống đồ đạc linh tinh.
“Thấy , bên đó  cái gì thế? Cả  chị   là bụi,  còn  dáng vẻ của lúc …” Nói một hồi lâu, cuối cùng Sở Y Nhất thở dài một .
“Bây giờ cũng  còn cách nào khác, đang  nhiều con mắt  chằm chằm  đó,  thể   gì, như  sẽ càng   cho chị !” Cố Hướng Đông  cô vợ nhỏ  đau khổ.
“Em  chứ, chỉ là em cảm thấy bất lực quá. Có lúc, em thật sự  đưa tất cả    hết trong hệ thống trang trại của em, để bọn họ   chịu khổ sở nữa!” Sở Y Nhất tức giận .
Nếu   thì cả thế giới  sẽ hỗn loạn mất. Chỉ việc  nhiều  đột nhiên biến mất  dấu vết,  gây  khủng hoảng mới lạ.