Vừa  Cố Hướng Đông   thấy cảnh đó thông qua cửa sổ, cô gái nhỏ   tặng sủi cảo cho Tiểu Vương. Điệu bộ đó, trong mắt  là Tiểu Vương, đây mới chính là niềm yêu thích thực sự.
“Có thời gian thì dẫn cô  về nhà ăn cơm , chị dâu  nhất định sẽ  vui.”
Tiểu Vương  Cố Hướng Đông trong kính chiếu hậu, một lúc ,  chậm rãi gật đầu: “Vâng, em  .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Mặc dù   cô vợ nhỏ   gì, nhưng từ lời  của cô, Cố Hướng Đông  thể cảm nhận  cô vợ nhỏ cảm thấy    với chuyện  xảy  với Tiểu Vương. Dù gì thì cô vợ nhỏ cũng là   tác hợp cho Tiểu Vương và Tiểu Lý. Bây giờ hai  họ  đến bước đường chia tay, Tiểu Vương còn đưa hết tiền tiết kiệm bao nhiêu năm qua của  cho Tiểu lý, chuyện  hẳn  để  một cái gai trong lòng của cô vợ nhỏ.
Bây giờ bên cạnh Tiểu Vương   một cô gái mới, Cố Hướng Đông thấy   cũng . Nếu cô vợ nhỏ của  phát hiện , nhất định sẽ  vui và cảm thấy hạnh phúc cho Tiểu Vương.
“Bà nội, bà nội… xe của chú nhỏ đang tiến  đầu thôn…” Cố Tiểu Trụ chạy  hụt ,  bé   thấy chiếc xe quen thuộc liền vội vàng   báo cáo.
“Cái gì, cháu   lầm chứ!” Mẹ cả Tôn nhanh chóng chạy  khỏi nhà,  ở trong sân   ngoài nhưng  thấy gì nên  khỏi   hỏi Cố Tiểu Trụ.
“Làm   thể, cháu  thể nào nhận lầm xe của chú nhỏ !” Cố Tiểu Trụ  với giọng chắc chắn.
Mẹ cả Tôn cau mày: “Thằng nhóc ,  nhất là cháu    dối. Nếu như thím nhỏ của cháu  , mà chú nhỏ của cháu  về,  thì thím nhỏ sẽ buồn lắm đấy…”
“Tin tin…”
Mẹ cả Tôn  kịp  xong thì ngoài sân  vang lên tiếng còi xe.
“Ôi trời, về thật . Thằng út , con về là  , vợ con  sinh . Nếu như con về sớm hơn một ngày thì   bao!” Mẹ cả Tôn vội vàng chạy tới,  thấy thằng con út, bà  mừng  bực,   về sớm hơn một ngày.
“Cái gì? Y Nhất sinh  ?” Cố Hướng Đông hoảng sợ, xuống xe nhanh hơn một chút, “Mẹ, Y Nhất   chứ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-468.html.]
“Không ,  , con mau  trong thăm  con bọn họ …” Nhìn bộ dạng ngốc nghếch của thằng con út,  cả Tôn nghĩ cũng buồn . Ngày thường trông nó  điềm tĩnh,  bây giờ  luống cuống như . Vừa nãy bước  cửa còn  vấp, cũng may   té.
Một tiếng “Két…” vang lên, cánh cửa trong phòng  mở .
“Y Nhất…” Cố Hướng Đông cảm thấy giọng  của  run lên,     giường mà lòng tràn đầy áy náy. Đây là  đầu tiên cô vợ nhỏ của  trải qua chuyện như , thế mà    ở bên cạnh cùng với cô, để cô  một  đối mặt, Cố Hướng Đông cảm thấy mắt   cay.
“Suỵt.”
Cô gái nhỏ   ồn, kêu ư a hai tiếng, ngay khi định mở miệng gào lên thì Sở Y Nhất  vươn tay  vỗ về, cô gái nhỏ lập tức yên lặng,  đó bắt đầu ngủ yên.
“Đến đây thăm con gái của  .” Sở Y Nhất mỉm   Cố Hướng Đông  tiếng suỵt của cô mà  yên tại chỗ,  đàn ông   càng ngày càng ngơ ngơ thế nhỉ.
Nghe vợ  xong,  nhấc chân nhẹ nhàng bước tới,  duỗi đầu   thấy cô bé trắng trẻo mềm mại đang  trong vòng tay của cô vợ nhỏ. Nhỏ nhắn  mềm mại,  thôi cũng khiến trái tim của  tan chảy.
“Em thấy  ?” Sau khi định thần ,   khuôn mặt  phần tái nhợt và phờ phạc của cô vợ nhỏ, đưa tay sờ lên má cô một cách đau khổ.
“Em vẫn . Vừa mới sinh con nên chảy  nhiều máu,    thể lập tức nhảy nhỏ . Chắc cũng  hết tháng mới  lên  một chút.”
Ngoại trừ sữa vẫn    chảy  thì những thứ còn  đều  . Sở Y Nhất cảm thấy sinh tự nhiên quả thật  thần kỳ. Trước , bên cạnh cô cũng  một  bạn sinh con, là dạng mổ lấy thai. Khi  bệnh viện thăm  bạn đó, cô thấy  bạn của  cứ  thẳng  giường, chỉ cử động một chút thôi là đau đến vã mồ hôi. Khi so sánh  bạn đó với , cô cảm giác  thoải mái lắm.
Khi  sinh tự nhiên xong, cô  một cảm giác thoải mái mà  đó  , cô còn  thể bước xuống  vệ sinh và   ngay trong ngày. Vậy nên bây giờ cô cảm thấy  may mắn, vẫn may là lúc đầu quản gia nhỏ   kiên trì,  trực tiếp  phẫu thuật cho cô khi cô yêu cầu mổ lấy thai. Hiện giờ tâm trạng của cô  hài lòng.
“Vợ, vất vả cho em . Anh xin ,    ở bên cạnh em…” Giọng của Cố Hướng Đông nghẹn ngào,  nắm tay cô vợ nhỏ, trong đầu tràn ngập  nhiều lời  nhưng     gì, như thể sức mạnh của ngôn từ quá yếu để thể hiện sự mắc nợ của  đối với cô vợ nhỏ.