Ngày hôm đó Tiểu Vương chỉ thuận miệng   một câu,  ngờ Điềm Điềm  gói một phần sủi cảo đem qua cho  ăn. Trong lòng Tiểu Vương  cảm động,  cúi đầu  hộp cơm  gói trong một chiếc khăn vuông, đôi tay cầm hộp cơm  căng thẳng, nhất thời   nên  gì.
“Vậy  mau  trở  , em cũng  về nhà .” Thấy Tiểu Vương  lên tiếng, cô sợ  ngại nên  một câu   đầu bỏ chạy.
“Này…” Cảm ơn em. Tiểu Vương  theo bóng lưng của Điềm Điềm,   nhỏ một cách bất lực. Tại  cô chạy như thể  một con ch.ó đang đuổi theo phía  ? Hôm nay trời nóng thế ,  cũng  thiếu sủi cảo, lẽ nào cô  thể đưa  buổi tối  ?
Vừa   nghĩ và tay mở hộp cơm , Tiểu Vương nắn nắn  miếng sủi cảo,  đó nhét một cái  miệng. Phù, phù, mùi vị  tệ,  ngon. Anh vươn tay  cầm thêm một cục nữa, đang định nhét  trong miệng thì ngẩng đầu lên  thấy Cố Hướng Đông.
“Cục, cục trưởng…” Tiểu Vương lập tức đậy hộp cơm , nuốt trọn cục sủi cảo  miệng   thẳng dậy.
“Cậu  thu dọn một chút , lát nữa đưa   trở về xã.” Cố Hướng Đông  xong liền phớt lờ Tiểu Vương, sợ  sẽ  Tiểu Vương mắc nghẹn. Cố Hướng Đông  chuẩn  xong đồ cần mang về nhà, mặc dù   gì để đóng gói nhưng   mang theo đồ chơi cho bọn trẻ và đồ cho vợ.
Tiểu Vương  Cố Hướng Đông bỏ ,  ho sặc sụa hai , kết quả đúng là  mắc nghẹn. Sau đó, Tiểu Vương lật đật  trở  văn phòng của  tìm nước để uống.
“Ôi trời,  đấy, biến thành con gà mái già  , cứ khục khục suốt, đẻ trứng hả?” Chàng thanh niên ở chung văn phòng  dáng vẻ của Tiểu Vương,  ngừng trêu chọc. Khi  thấy hộp cơm  Tiểu Vương đặt  bàn,   khách sáo, trực tiếp vươn tay  bốc lên ăn.
“Sủi cảo  gói  , mùi vị ở nhân cũng  ngon. Ai đấy, tay nghề khéo thế…”
“Bốp” Nhìn thấy  thanh niên mặt dày  hề coi bản  là  ngoài, Tiểu Vương  nhịn  liền đánh  cái tay   vươn  lấy sủi cảo của  thanh niên.
“Úi,   đánh !” Sủi cảo vẫn còn trong miệng,  xoa xoa bàn tay của  và ngẩng đầu  Tiểu Vương với thái độ bất mãn, đành trơ mắt  Tiểu Vương cầm hộp cơm .
“Đồng chí, xin   sĩ diện một chút. Đây là đồ ăn trưa của , nếu như  ăn hết  thì trưa nay   ăn cái gì?”
Nói xong, Tiểu Vương   mặt  thanh niên, nhét sủi cảo  miệng với vẻ mặt đầy tự hào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-467.html.]
“Này, xem thái độ keo kiệt của  kìa. Lát nữa  sẽ mời  ăn trưa,   . Cậu cho  thêm hai cái nữa .” Chàng thanh niên lầm bầm giận dỗi,  vươn cổ    trong hộp cơm. Ôi, đừng  ăn nữa, chừa  cho  hai cái  mà, hầy…
“Thật ngại quá,   ăn phần cơm đó của , lát nữa   lái xe  ngoài. Cậu đấy, tự  căng tin ăn một  .” Tiểu Vương  xong liền mặc kệ vị đồng chí ,  ăn sủi cảo của chính  một cách mãn nguyện.
Vì  ăn  sủi cảo,  thanh niên tức giận đến mức trợn mắt ngoác mồm   ngoài phòng  việc.
Anh thật sự   xem thử, rốt cuộc là ai  tặng sủi cảo cho Tiểu Vương. Thái độ keo kiệt đó của Tiểu Vương,  giống với tác phong thường ngày chút nào.
Anh  một vòng chỗ bảo vệ,  đó trầm tư suy nghĩ   trở về văn phòng. Khi  thấy Tiểu Vương đang thu dọn chiến trường,  mặt  nở một nụ  ác ý.
“Đừng   thế,   còn nữa ,  tin thì  !” Sau đó Tiểu Vương lật ngược hộp cơm trống rỗng đưa cho  thanh niên xem.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Không ,  chỉ  hỏi Chu Điềm Điềm là ai? Cô gái nhỏ đó tài giỏi thế ? Tay nghề thật khéo!”
Tai của Tiểu Vương bất giác đỏ lên: “Liên quan gì đến ,   điệu bộ hiện tại , chẳng khác gì với mấy bà cô lắm mồm. Chỉ vì sủi cảo,   tới mức  …”
“Cậu, …”
“   chuyện với  nữa,    ngoài lái xe .” Tiểu Vương cầm hộp cơm, nhanh chóng  khỏi văn phòng. Bằng     tên  sẽ “tra khảo”  như thế nào nữa đây.
“Sủi cảo ăn ngon ?” Trong xe, Cố Hướng Đông hỏi một câu. Trong lòng Tiểu Vương sửng sốt, trời ơi, chuyện gì thế , hôm nay  là sủi cảo.
“Cục trưởng, …  đừng  như , sủi cảo ngon lắm.” Nhìn bộ dạng nghiêm túc của Cố Hướng Đông, Tiểu Vương chột . Từ khi nào Cục trưởng Cố của   nhiều chuyện như ?
Cố Hướng Đông mím môi  , trong bức thư vợ  cho ,   rằng Tiểu Vương và Tiểu Lý  chia tay từ lâu. Chia tay cũng , mới đầu  cảm thấy đôi bên cũng  hợp  đến thế. Vừa mới ở bên , gia đình  phản đối như ,  đó  yêu cầu  nhiều thứ. Dù thế nào gia đình Tiểu Lý cũng   lòng với Tiểu Vương, kể cả  miễn cưỡng ở bên , ước chừng cuộc sống   sẽ  suôn sẻ.