Cố Hướng Đông   rằng đứa trẻ nhà   phát động , e rằng  gặp mặt  .
“Thằng út , bây giờ  còn đáng tin chút nào nữa, tới bây giờ vẫn  về. Muốn gửi thư cũng   nên gửi  .” Nhân lúc  ngoài lấy đồ,  cả Tôn nhịn   nên phàn nàn thằng con út của .
Chao ôi, thở dài…
“Y Nhất, con  ? Hay là chúng   bệnh viện .” Mẹ cả Tôn  bưng một chậu nước ấm mới, lấy khăn ướt lau mặt cho Sở Y Nhất. Nhìn thấy con dâu cắn môi, cau mày rên rỉ đau đớn, bà cũng sốt ruột.
Bây giờ Sở Y Nhất    gì nữa. Nếu thời gian  thể  ngược , cô chỉ  rút  những gì   với chính  lúc . Chết tiệt, bụng đau thế nào cũng  bằn việc tự tát  mặt  một cái!
“Quản gia nhỏ, còn  bao lâu nữa,  cảm thấy  đau  lâu lắm .” Lợi dụng lúc tử cung co , Sở Y Nhất hít một  nghỉ ngơi, vội vàng hỏi quản gia nhỏ.
“Cô tính thế  , bây giờ cô đang đau nhưng vẫn còn thở , tức là  20 đến 30 phút thì tử cung co thắt một . Đợi cho đến khi cô cảm thấy    thể nào thở , cảm thấy bụng cứ đau suốt, đến lúc đó thì em bé của cô sắp chào đời!”
“Không còn thời gian để thở? Đau liên tục? Nói đùa cái gì ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
“  đùa, hơn nữa nó sẽ càng ngày càng đau.   tính cho cô cả . Khi đến lúc,  sẽ dạy cô cách thở  và hít . Hiện giờ cô  tiết kiệm sức lực của ,  thể nhờ  chồng  một chút gì đó cho cô ăn, tránh lát nữa cô  còn sức.”
“Không ,  ,   cầm cự  nữa. Hay là  trực tiếp mổ lấy thai cho  ,  thật sự  thể chịu nổi nữa, đau quá!” Suy nghĩ hiện tại của Sở Y Nhất là chỉ cần cô   đau nữa,   gì thì . Cô thà chịu một nhát dao, cũng    dày vò như thế .
“Thử  , cô tưởng rằng mổ lấy thai là  ,  bụng cô sẽ  một vết sẹo vĩnh viễn. Đợi khi đứa trẻ chào đời, thêm cả vết thương mà cô  chịu, miệng vết thương sẽ  lành ngay , cô sẽ  chịu đau đấy. Khi  dậy, cô sẽ  thẳng lưng ,   khi cho con bú… càng    nữa …” Quản gia nhỏ   nhiều về những điểm bất lợi của việc mổ lấy thai.
Sở Y Nhất cảm thấy  vẫn còn  thể cầm cự thêm một chút, cô hít một  thật , đón nhận một cơn đau mới.
“Chủ nhân, chủ nhân, thở , thở ,  hít …”
Sắc trời dần dần hừng sáng, Sở Y Nhất như  câu lên khỏi mặt nước, quần áo dính   của cô đều ướt đẫm. Lúc  cô   thể    lời nào nữa, từng cơn co thắt tử cung liên tục đến, khiến cô    tỉnh táo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-465.html.]
Cùng lúc đó, Sở Y Nhất cảm thấy  bộ nước ối trong cơ thể đột nhiên chảy . Sở Y Nhất choáng váng, nước ối đều chảy  hết , đứa nhỏ    đây? Liệu   ngạt ?
“Quản gia nhỏ, nước ối của  chảy  hết ,     đây,   !”
“Không ,  , chảy thì kệ nó chảy. Sắp , sắp , đứa trẻ nhà cô sắp  .”
Nghe  lời của quản gia nhỏ, Sở Y Nhất như thấy  hy vọng, càng phối hợp với yêu cầu của quản gia nhỏ, hít thở sâu. Cô cũng  còn cảm giác  cơn đau nữa. Cho đến khi cơn co thắt tử cung sắp đến, cô gồng lực xuống phía  bụng của , dùng lực.
“Loạt soạt.”
Sở Y Nhất cảm giác  trong cơ thể   một thứ gì đó to lớn trào , cả  cô bắt đầu thả lỏng.
Sau đó cô  thấy tiếng của  cả Tôn và Hà Thúy Lan.
“Sinh , sinh . Ôi trời, là một đứa trẻ đáng yêu.”
Toàn bộ gia đình họ Cố đều là con trai, cuối cùng Sở Y Nhất cũng sinh  một bé gái. Nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn , lớn lên sẽ sinh   bao, sẽ  giống với mấy đứa cháu trai trong nhà.
Hà Thúy Lan lấy  miếng gạc  chuẩn  sẵn, lau vết m.á.u   của đứa bé,  đó bọc đứa bé  một chiếc chăn bông nhỏ  đặt bên cạnh Sở Y Nhất.
“Y Nhất, em  , em  sinh   một bé gái xinh . Đứa bé  thật  hưởng phúc. Trong nhà nhiều  em như thế, nó là đứa con gái duy nhất. Sau , chắc chắn cả nhà sẽ yêu thương chiều chuộng lắm đây.”
Sở Y Nhất mệt đến mức  còn sức lực, cô  dựa lưng  tường, vươn đầu   bé gái  lớp chăn bông. Vừa nãy còn kêu la vài tiếng, giờ  ngủ  . Lông mi thật dài, đường mắt cũng dài, xem  đôi mắt cũng  nhỏ, thêm cả cái miệng chúm chím, tựa như đang ăn thứ gì đó  ngon.
Sở Y Nhất bật , trong lòng hỗn độn sự ấm áp và cưng chiều.
Mẹ cả Tôn dùng nước sôi  châm lúc , nhiệt độ lúc    điều chỉnh hợp lý, bà cẩn thận lau sạch phía  của Sở Y Nhất.