“Cô yên tâm,  sẽ  từ bỏ Dao Dao như  . Qua hai ngày nữa  sẽ  Thượng Hải để gặp Dao Dao.” Sở Y Nhất   rõ với , cái chân đó của Dao Dao  thương tận hai , e rằng    thể nào phục hồi   như ban đầu.  đối với  thì nó  là gì,  thể phục hồi cũng  , kể cả cô    xe lăn cả đời,  cũng sẵn lòng dẫn cô   đến bất cứ nơi nào mà cô  .
“Bản   cũng  Dao Dao quan tâm  bao nhiêu,  khả năng cô  sẽ cảm thấy  bây giờ   còn xứng với  nữa, thậm chí sẽ từ chối  để   liên lụy đến . Khi  đến Thượng Hải,  cần  chuẩn   nhiều  nhiều sự kiên nhẫn.  chờ tin  của hai .”
“Được, yên tâm ,  sẽ  khiến cô thất vọng.”
Trong chớp mắt, Sở Y Nhất  ở thủ đô gần một tháng. Từ mùa đông lạnh giá cho đến mùa xuân hoa nở. Sở Y Nhất vốn tưởng rằng cứ  mà về thôi. Lưu Dịch cũng   Thượng Hải, chuyện tạm thời   giải quyết xong xuôi, cô cũng nên về nhà nghỉ ngơi thật . Trong  thời gian , cô  chỉ kiệt sức về thể chất mà còn về tinh thần.
Khi đến tìm Cố Hướng Đông, Cố Hướng Đông  rằng   một ngày nghỉ,   đưa cô đến quảng trường Thiên An Môn để xem nghi thức kéo cờ.
Sở Y Nhất thấy như thế cũng ,  uổng công  chạy một chặng đường xa đến đây. Nếu  thể gặp  dáng vẻ  hùng của đoàn đội nam Trung Quốc,  thì càng  hơn nữa.
Cố Hướng Đông bước  khỏi trường học,  thẳng đến khách sạn Quốc tế nơi Sở Y Nhất đang ở. Sở Y Nhất vẫn còn ngái ngủ, cô bước tới mở cửa cho ,  đó  xoay   rạp xuống giường. Mới sáng sớm,  cái gì  trời. Sở Y Nhất  bên ngoài, trời còn  sáng nữa mà, sắc trời tối đen thế  xem cái gì chứ?
Nhìn thấy cô vợ nhỏ vẫn  chịu thức dậy, Cố Hướng Đông cảm thấy đau lòng. Anh đắn đo   rốt cuộc  nên để cô ngủ thêm  là nên bảo cô dậy để  xem nghi thức kéo cờ với .
“Vợ , em mà còn  dậy nữa thì sẽ  xem kịp màn kéo cờ . Anh  đám bạn của  bảo rằng những  trai kéo cờ   trai…”
“Hả? Ở ?”
Cố Hướng Đông  kịp  xong  thấy cô vợ nhỏ ngẩng đầu, nheo mắt  xung quanh, Cố Hướng Đông  nhịn  .  thật giống với những gì cô   với   đây, cô  thích ngắm những  xinh , cả nam cả nữ, cô đều thích ngắm, bổ mắt.
Không ngờ thủ đoạn  thực sự  tác dụng, chao ôi, xem  vị trí của  trong lòng cô vợ nhỏ vẫn  phần  vững chắc!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-453.html.]
Cuối cùng cả hai cũng bắt kịp màn kéo cờ.
Quảng trường Thiên An Môn im lặng, bài quốc ca  hát to và mạnh mẽ. Tất cả   đều  chớp mắt,   lá cờ đỏ hình năm ngôi  đang  kéo cao lên từ từ. Sự kích động dâng trào trong lòng   tả .
Giờ phút , Sở Y Nhất chỉ  hét lên, đất  vĩ đại, nhân dân vĩ đại!
Đợi , cô  hối hận vì sinh  là  Trung Quốc, cô   bảo vệ thật  đất  của !
Sở Y Nhất hạ quyết tâm trong lòng!
“Vương Lão Nhị,   tới đây!” Trần Khiết  bao giờ tưởng tượng  rằng Vương Lão Nhị  lẻn  nhà cô nhân lúc trời tối, trực tiếp lật tung căn nhà cũ nát và bước  bên trong phòng.
“Con điếm khốn kiếp, ban ngày     vẻ , giờ    nữa ?!” Vương Lão Nhị  bộ dạng sợ hãi của Trần Khiết, trong lòng  vô cùng đắc ý. Hừ,  đây, bây giờ  thấy  thì  run rẩy .
“Vương Lão Nhị,    cái gì?  cảnh cáo , đừng   loạn!” Trần Khiết lùi , mắt  xung quanh, hai tay  ngừng sờ soạng phía ,  xem  thứ gì trong tay .
“   gì?” Vương Lão Nhị  đê tiện, “Không  cô sớm     gì  . Trong lòng  tư tưởng, chuyện sẽ như ý nguyện. Giờ  đến là để thỏa mãn cô mà!”
“Anh đừng  vô liêm sỉ như thế,  cũng nên coi  đức hạnh của bản   .   cho  , cho dù tất cả đàn ông  thế giới  đều chết,  cũng sẽ  ở bên cạnh !” Trần Khiết nhổ  mặt Vương Lão Nhị, cô  bao giờ tiếp xúc với một kẻ vô liêm sỉ như . Tuy rằng  chồng  đây của cô cũng   là loại    gì, nhưng ít  vẫn còn  thể diện. Cô  ngờ rằng ban ngày cô tỏ rõ thái độ của   mặt bao ,  mà   vẫn còn mò tới. Chắc chắn  nghĩ rằng bình  vỡ  thì cho nát luôn,  tấn công để báo thù cá nhân!
Vân Mộng Hạ Vũ
Dù  thế nào, dù    , tối nay cũng  thể giải quyết êm  . Trần Khiết mò  một cây kéo lạnh, trong lòng cô cũng hạ quyết tâm, ánh mắt lạnh lùng một cách dị thường.