Vào lúc , nước mắt của Lâm Dao Dao  kìm , cuối cùng chảy .
Cách cô và Sở Y Nhất ở chung với  khác với hầu hết  . Nếu hôm nay miệng của Sở Y Nhất tràn ngập sự chế nhạo, trái  cô sẽ thấy yên tâm hơn.  Sở Y Nhất  kiên nhẫn an ủi cô, giải thích cho cô ,  thì càng khẳng định sự thật là cái chân  của cô nghiêm trọng hơn cô tưởng tượng.
“Dao Dao, đừng …” Sở Y Nhất bối rối, cô  giải thích rõ ràng như  ,  cô gái  còn  nữa.
“Đổng Như Vân ?” Lâm Dao Dao lau nước mắt,  Sở Y Nhất. Cô nhớ  những gì  xảy   khi cô  thương, Đổng Như Vân đúng là khắc tinh của cô, cứ  cô  thương hết   đến  khác. Nếu như cái chân  của cô  phế, cô tuyệt đối sẽ  bỏ qua cho cô .
“Chết .”
“Chết ?” Lâm Dao Dao sững sờ, trong lòng cô  nghĩ xong cách  thế nào để báo thù, tại   chết?
“Có   A Đông b.ắ.n ?”
“Ừ.”
“A Đông   chứ?” Cô dùng lực chống nửa  ,   dậy.
“Cô  dậy  cái gì, cứ  đó .” Sở Y Nhất cảm thấy bản  lực bất tòng tâm, chăm sóc  khác còn khó khăn  trong tưởng tượng của cô.
“Có  Lưu Dịch  xảy  chuyện gì ? Anh    ở đây,    bắt   ?”
Chỉ trong chốc lát, Lâm Dao Dao mới  phản ứng. Sở Y Nhất  khỏi bàng hoàng thở dài trong lòng. Dù  Lâm Dao Dao cũng là con cái  sinh  trong gia đình  về cách mạng, nhiều khi nhạy bén về chính trị, vượt quá tầm của  thường.
“Dao Dao,    gạt cô, Lưu Dịch  xảy  một  chuyện. Anh   đám  của Cơ quan Tình báo Trung ương dẫn  ,   một  việc cần   hợp tác điều tra.” Sở Y Nhất dứt khoát  hết  chuyện cho Lâm Dao Dao, để tránh cô  suy nghĩ lung tung.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-450.html.]
Lúc đó, câu    còn mang một ý nghĩa khác.
“Dao Dao, bây giờ cô   gục ngã. Tình hình bên phía Lưu Dịch vẫn  rõ,   cần chúng  giúp đỡ. Trong tất cả chúng , chỉ  cô là   cận nhất trong giới đó,  nên cô cần  nhanh chóng khỏe  nhanh nhất  thể.” Đây là một mục đích khác của Sở Y Nhất, buộc Lâm Dao Dao  vui lên. Chỉ cần  thể cứu  Lưu Dịch, cô tin rằng cô   thể  .
“Bây giờ  nên  gì mới  thể giúp  ?” Lâm Dao Dao nhắm mắt , bỏ  vẻ mặt phức tạp của . Nước mắt chảy  từ khóe mắt nhắm nghiền,  đó  mở mắt ,  Sở Y Nhất với vẻ kiên định.
“Dao Dao, bây giờ  cũng  nghĩ   cách nào  hơn, chỉ  thể đột phá và  lên.  cách  nghĩ   thể cần sự hợp tác của cô, và nó sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của cô. Cô vẫn sẵn sàng  điều đó chứ?” Sở Y Nhất thực sự  thể nghĩ  nào cách  hơn, cô   mối liên hệ nào, nhiều thứ  hạn chế. Bây giờ cô chỉ  thể  theo cách ngược đời mà thôi.
“Đừng  đến danh tiếng gì cả, thứ  sống   , c.h.ế.t  mang theo. Chỉ cần cái mạng  là .”
“Được.”
Cả hai  phụ nữ đều  thấy sự quyết tâm trong mắt .
Quanh phòng bệnh của Lâm Dao Dao   nhiều , những   vây quanh giường bệnh của cô. Ai nấy cũng cầm một cuốn sổ nhỏ  chằm chằm Lâm Dao Dao, thỉnh thoảng  ghi chép điều gì đó.
“Mấy  nhất định  đòi  công bằng cho .  và Lưu Dịch chơi với  từ nhỏ,  thể  chúng  là bạn  từ thuở ấu thơ, nhưng   ngờ  đàn ông thối tha Lưu Dịch   hẹn hò với Đổng Như Vân đó.  đau lòng và tuyệt vọng, định cắt đứt quan hệ với   từ đây, nhưng  ngờ Đổng Như Vân  lừa  rời khỏi Thượng Hải và chạy đến đây, hại   té gãy chân. Lưu Dịch coi như cũng là một   lương tâm, đưa  đến bệnh viện. Ấy  mà Đổng Như Vân  điên lên, cô   vui khi  thấy Lưu Dịch sắp xếp bệnh viện cho . Cô    qua đây để hãm hại , đáng thương  cho , cái chân đang  thương   gánh thêm cơn đau…” Sau khi đến đây, Lâm Dao Dao   một cách buồn bã, khó thở.
“Cô Lâm, theo như chúng   , chân của Đổng Như Vân cũng  gãy. Có   chính Lưu Dịch   lệnh bảo  . Cô Lâm giải thích thế nào đây?” Một phóng viên  đôi mắt sắc bén đưa  câu hỏi chất vấn của .
“Hả? Mấy  nghĩ  ?” Lâm Dao Dao lộ  vẻ kinh ngạc,  đám  đang né tránh.
“Không   ?”
“Không ,  . Nếu mấy  nghĩ như  đương nhiên là . Không sai, chính là như , là Lưu Dịch  sai  .” Ánh mắt của Lâm Dao Dao  giấu  sự đắc ý.