Cô cũng chẳng  Lưu Dịch đang  cái quái gì nữa, tại   thể để Lâm Dao Dao xảy  chuyện như   mắt của .
“Là Đổng Như Vân, cô    dối cô Lâm. Bảo rằng ngài đang gặp  chuyện phiền phức, cô Lâm    rằng chạy từ Thượng Hải về đây, nhưng…”
,   Đổng Như Vân tính kế. Về phần tính kế như thế nào, hiện giờ Sở Y Nhất   . Trong lòng cảm thấy tràn đầy sự thù hận với Đổng Như Vậy, một   tay  từ thủ đoạn.
Đổng Như Vân,  mới đầu nhảy  khỏi hố lửa nhưng vẫn tràn trề niềm hi vọng về cuộc sống    . Nếu như chính cô  nhờ Lưu Dịch giúp đỡ tìm công việc cho Đổng Như Vân,   hôm nay   xảy  chuyện như ?
“Dao Dao  thương ở ? Bác sĩ  cái gì?”
“Có một thanh thép xuyên qua đùi, bác sĩ  dám động . Bác sĩ  nếu như động  sẽ chảy  nhiều máu. Bọn họ  nghĩ  cách nào  để giải quyết.  nếu cứ   gì như , đôi chân đó của cô Lâm e rằng  giữ .”
Sở Y Nhất nắm chặt đôi tay của  . Ở một độ tuổi tươi  như hoa  mà  thiếu  một đôi chân? Làm   thể!
“Quản gia nhỏ,    những lời mà A Đông   ?” Sở Y Nhất hỏi quản gia nhỏ trong tiềm thức.
“Nghe thấy .”
“Vậy   thể xử lý  ?” Đây là điều mà Sở Y Nhất quan tâm nhất. Suy cho cùng, cô  hiểu gì nhiều về mảng y học, đành  trông chờ  quản gia nhỏ. Lúc , cô cũng  căng thẳng.
Quản gia nhỏ im lặng một hồi.
“Vì  thấy  tình hình cụ thể nên   khó trả lời. Nếu vị trí  quá  và thanh thép  dày lắm thì sẽ   cả.”
Sở Y Nhất  định thở phào nhẹ nhõm, quản gia nhỏ  lên tiếng.
“Bây giờ chỉ sợ nhiễm trùng vì thanh thép  ở quá lâu trong cơ thể, ngoài   đủ lượng m.á.u cung cấp trong thời gian dài cũng sẽ  vấn đề.”
Sở Y Nhất sờ sờ bụng của : “Con , hôm nay  dẫn con  chơi một trò chơi thú vị, con thắt dây an  thật chặt  nhé!”
Bất chấp, cô ngẩng đầu lên và  với A Đông một cách kiên quyết.
“A Đông, lái xe nhanh hơn một chút !”
A Đông  Sở Y Nhất từ tấm gương phản chiếu, chỉ thấy khuôn mặt nghiêm túc của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-436.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
“Cô  thể chịu  ?”
Mặc dù  cũng lo lắng cho cô Lâm, nhưng ngài cũng  rằng  nên chú ý bảo vệ cô Sở và đứa con trong bụng. Nếu  chuyện gì xảy  với cô Sở thì   giải thích thế nào!
“Bây giờ thời gian chính là sinh mệnh. Nếu chúng  đến sớm, Dao Dao sẽ  điều trị sớm. Anh cũng    nuối tiếc đúng ? Còn về , yên tâm ,  sẽ  lấy con   để mạo hiểm.”
A Đông chần chừ một hồi, cuối cùng cũng đạp ga.
Đang lúc tăng tốc, Sở Y Nhất cảm giác  trọng tâm của  đang nhanh chóng ngả  phía , lưng dựa thật chặt  lưng ghế.
Đường    lắm, dù A Đông  cố gắng hết sức lái xe êm ái nhưng vẫn còn  rung lắc, đặc biệt là Sở Y Nhất đang  ở phía , cô nhắm mắt khó chịu.
Nếu   sợ bại lộ, Sở Y Nhất thực sự  trốn luôn  bên trong hệ thống trang trại.
“Quản gia nhỏ, quản gia nhỏ,   thể trực tiếp đưa  đến thủ đô  ?”
“Có lẽ  thể,  cũng  thử  cách dài như .”
Nghe quản gia nhỏ  với giọng điệu mập mờ  chắc chắn, Sở Y Nhất cũng hiểu   chuyện. Vậy là  . Cô cũng     đưa đến một nơi  xác định,   cũng  dễ giải thích với  . Hầy, thôi bỏ .
Sở Y Nhất nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng cũng cầm cự  đến thủ đô. A Đông  dừng xe, cô liền lao  ngoài, nép  bên đường nôn thốc nôn tháo.
A Đông cảm thấy  áy náy,  nhanh chóng lấy khăn và nước  bước đến: “Xin  cô, cực cho cô quá.”
Sở Y Nhất súc miệng, lau miệng và xua tay: “Mau đưa   tìm Dao Dao.”
A Đông  lời, nhanh chóng đưa Sở Y Nhất đến phòng cấp cứu ở phía .
“Y Nhất.” Khi  thấy Sở Y Nhất, Lưu Dịch buông tay của Lâm Dao Dao , nhanh chóng chạy đến phía Sở Y Nhất. Nhìn thấy tinh thần như kiệt quệ và cả sắt mặt tái mét của cô, trong lòng   cảm thấy áy náy. Cô là một  phụ nữ mang thai  cái bụng lớn,  mà   bảo  đưa cô đến đây.
“Được , khoan  đến chuyện khác, để chúng   Dao Dao cái .” Sở Y Nhất trực tiếp  lướt qua Lưu Dịch, hướng về phía Dao Dao đang   giường bệnh.
Lưu Dịch  về phía  Sở Y Nhất,   ai, cô  dẫn theo đội ngũ y tế của . Vậy tại  cô   là “chúng ”? Chẳng  chỉ  mỗi một  cô thôi ?
Lúc , Lâm Dao Dao đang   giường bệnh,  đùi trái  một thanh thép ghim , sắc mặt tái nhợt, thấy rõ chảy  nhiều máu,  mặt còn  vết xước.