Khi Lục Ái Quốc kết hôn, hầu hết  thứ đều do Sở Y Nhất chuẩn . Cha  của Lục Ái Quốc   còn nữa, Sở Y Nhất cũng  bỏ   nhiều tâm tư và tiền bạc cho đám cưới của Lục Ái Quốc để nó  trở nên tồi tệ. Ngoài ,  nhà họ Cố cũng  bỏ   nhiều sức. Những điều  đều  Lục Ái Quốc ghi nhớ trong lòng. Trong cái xã ,  chỉ coi  nhà họ Cố là   ruột thịt của . Tuy rằng cuộc sống của    đủ đầy, nhưng  cái gì  cũng đều nghĩ đến  nhà họ Cố.
Gia đình Cố  thấy tất cả những điều , và cũng  Lục Ái Quốc là một  . Kể từ đó, bọn họ sống với  như  nhà.
“Mẹ,  cứ cầm lấy . Cũng   một thời gian dài , kỹ năng câu cá của Lục Ái Quốc   hơn  nhiều.”
Sở Y Nhất mỉm  nhẹ nhàng, Lục Ái Quốc cảm thấy   hổ. Trước đây  là  nhàn rỗi nhất, khi  khác bận kiếm điểm công việc thì  cũng nhàn rỗi. Về   thấy Cố Hướng Đông câu cá,  cũng  học theo. Hơn nữa, nhiều năm như một, kỹ năng  cải thiện mới lạ đấy.
“Chị ba, cái  cũng do em học từ  ba   mà.” Lục Ái Quốc gãi gãi đầu.
“Cậu đợi một lát.”
Sở Y Nhất   xong liền bước  phòng, lấy giấy dầu gói một miếng thịt   . Mẹ cả Tôn cũng quen , đứa con dâu  thỉnh thoảng   lấy  một thứ gì đó. Bà     cô lấy những thứ đó ở  , tuy nhiên và cũng   hỏi quá sâu. Dù gì cũng là   lấy đồ tặng cho  khác, nghĩ nhiều thế  gì.
“Đem về đun với một ít mỡ heo là  thể ăn  .”
Lục Ái Quốc  khách sáo, đưa tay  đón lấy.
“Cảm ơn chị ba, con cá  của em đúng thật là đáng giá,  ngờ   thể đổi  một miếng thịt to như . Thím ,  cháu  khách sáo nữa  nhé!”
“Được , mau trở về . Vợ  ở nhà một  đấy,  nên giúp vợ   ít việc nhà .” Mẹ cả Tôn  dáng vẻ nghịch ngợm của Lục Ái Quốc, bà  nhịn  nên dặn dò một câu.
“Vâng, cháu nhớ  thím, cháu về đây!”
Lục Ái Quốc cầm chắc miếng thịt   về.
“Thục Phân, Thục Phân. Em cứ để đấy, ai bảo em  những chuyện  .” Vừa về đến nhà, Lục Ái Quốc  thấy Lưu Thục Phân bước lên ghế dài và đặt đồ lên tủ, Lục Ái Quốc vô cùng kinh ngạc chạy tới đỡ cô xuống.
“Không  , em chỉ đang đặt đồ thôi mà.” Lưu Thục Phân mỉm , mặc dù hai  họ sống một cuộc sống  vất vả, nhưng Lục Ái Quốc thực sự  với cô, và cô cảm thấy  hài lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-426.html.]
“Về  những chuyện  cứ đợi  về  là , em đừng  leo lên leo xuống như . Thím nhà họ Cố  dặn dò  , càng về  càng  cần chú ý,   hờ hững.
Lục Ái Quốc leo lên cất đồ đạc xong xuôi  mới  xuống.
“Em  .” Lục Ái Quốc đặt miếng thịt   gói gọn đưa cho Lưu Thục Phân xem.
“Anh lấy   miếng thịt lớn như ?”
Đôi mắt của Lưu Thục Phân sáng lên, mấy ngày nay  dày thiếu dầu thiếu nước,  kể trong bụng còn  một đứa trẻ. Mặc dù Lục Ái Quốc câu cá hết   đến  khác, nhưng quả thật là bọn họ  lâu    ăn thịt. Giờ đây khi  thấy một miếng thịt to như , trong lòng cô  vui.
“Chị ba cho đó.”
Lưu Thục Phân  , cô chợt ngỡ ngàng, lúc  cô mới hiểu đây là đang  đến Sở Y Nhất. Nhiều năm như , Sở Y Nhất thực sự  giúp đỡ cho hai vợ chồng bọn họ  nhiều.
“Nhà bọn họ cũng nhiều  mà? Anh cầm miếng thịt to như  về nhà  vẻ  thích hợp lắm?” Mặc dù Lưu Thục Phân cũng  ăn thịt, nhưng vẫn cảm thấy áy náy  thôi.
“Không . Đâu  em   chị ba của  là  thế nào. Chỉ cần chị  cho thì cứ cầm lấy, chị   thiếu những thứ .”
Lục Ái Quốc coi Sở Y Nhất như chị gái của . Ngoài ,  và Sở Y Nhất  quen  với  nhiều năm,  cũng  Sở Y Nhất   là  tính toán chi li.  thường những gì mà cô , cô sẽ  bao giờ keo kiệt với những  xung quanh, những gì cô cho  cũng là những gì cô thật lòng thật tâm  cho.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lưu Thục Phân   nữa, cô cũng  Lục Ái Quốc  quan hệ  với Sở Y Nhất từ lâu, cho nên cô cũng yên lòng.
“Sở Y Nhất, con nhỏ c.h.ế.t tiệt , mau  đây.”
Mới sáng sớm, Sở Y Nhất còn  dậy   thấy tiếng huyên náo truyền tới từ trong sân.
Cố Hướng Đông vẫn  về nên Sở Y Nhất và Tiểu Bảo ở nhà họ Cố trong căn phòng ban đầu của bọn họ. Đứa con trong bụng cô ngày càng lớn, Sở Y Nhất thường xuyên tỉnh giấc khá nhiều  buổi tối, ngủ cũng  ngon. Cũng may   việc gì cần  , vì  cô  thể ngủ nhiều hơn  buổi sáng. Đây, Sở Y Nhất còn đang trong giấc mơ nữa.