“Vậy thì cô mau chóng về nhà , đừng ở trong nhà của  nữa.” Cô gái  vẫn    đang gây  rắc rối gì,  hơn nên  sớm càng .
“  tìm  Lưu Dịch,     giấy giới thiệu, càng   chỗ để ở!”
“Làm  cô  thể  khỏi Thượng Hải mà   giấy giới thiệu?” Thái dương Sở Y Nhất nhói lên. Cô cảm thấy  nãy   sai,  nên đưa cô gái  về nhà .
“Là  ở ga tàu quen  .   mua phiếu, cô   mua cho .”
Hử? Vậy cũng  ?
“Thế bây giờ cô định  gì?”
“   kế hoạch. Nếu  tìm  Lưu Dịch,    nơi nào để . Trước đây đều là do   sắp xếp nơi ở cho . Hoặc là cô dẫn   tìm Lưu Dịch, hoặc là  sẽ ở nhà của cô và ngủ cùng với cô.  thấy nhà của cô cũng ,   thích.” Dao Dao    đánh giá căn nhà của Sở Y Nhất.
“Cô đừng  hòng!” Bây giờ Sở Y Nhất chỉ  đá cô gái   khỏi nhà. Tránh cứ ở  mặt  và   bực bội!
Sau đó…
“Này, Sở Y Nhất. Cô tắt đèn  ,  ai ngủ mà  tắt đèn  chứ!” Dao Dao   giường Sở Y Nhất,  Sở Y Nhất đang  bên giường. Thấy khuôn mặt đang   một cách hung dữ của Sở Y Nhất, cô mỉm  vô hại,  còn chỉ huy Sở Y Nhất, bảo Sở Y Nhất tắt đèn .
Sở Y Nhất hít một  thật sâu, đừng nóng giận đừng tức giận. Một  ngã là một  khôn,    nhớ kỹ. Không nên quá nhiều chuyện, tránh gây thêm phiền phức cho bản .
Buổi chiều, Sở Y Nhất tranh thủ gọi điện thoại cho Lưu Dịch. Không ngờ rằng Lưu Dịch   ở Bảo Ứng, giờ đây  đang bận rộn ở nơi khác.
Nghe Sở Y Nhất  , Dao Dao lập tức cảm thấy đau đầu, nhưng cũng  thể để Sở Y Nhất bỏ mặt  như . Dao Dao đành nhờ Sở Y Nhất cho  ở tạm một thời gian, cô sẽ tìm cách nhanh nhất để qua chỗ của Lưu Dịch. Vì nể mặt của Lưu Dịch, Sở Y Nhất đành nhẫn nhịn và đồng ý với yêu cầu ở  của Dao Dao.
 ai ngờ  cô gái     điều  tự giác,  hề coi bản   là  ngoài,  còn chỉ dạy một thai phụ như Sở Y Nhất.
“Sở Y Nhất,   ăn mì mà ngày hôm qua cô   cho .”
“Lâm Dao Dao, cô cũng   thôi. Sự kiên nhẫn của  cũng  hạn, hơn nữa  là một  đang mang thai, mong cô tích chúc công đức, đừng cứ giày vò  như !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-415.html.]
“Rầm” một tiếng, Sở Y Nhất đặt đồ ăn mà  cả Tôn    mặt của Dao Dao. Dao Dao bất giác bĩu môi,   thì thôi,  dịu dàng   .
“Chị ơi,  em  trẻ con kén ăn sẽ trở nên  ngu ngốc. Nhìn điệu bộ của chị, chắc hồi nhỏ  kén ăn.” Tiểu Bảo  quên rằng  đây chị gái   mắng  . .
“Vậy  em   cho em , trẻ con    lung tung !” Thằng nhóc thúi, đang ám chỉ ai ,  ai  thông minh !
“Mẹ em từng dạy cho em . Mẹ còn dạy em, trẻ con nên  những lời thật lòng,  mạnh mẽ   ủy mị!” Đừng tưởng rằng chị  chằm chằm thì em sẽ sợ, đây là nhà của em đấy, hừ!
“Tiểu Bảo ngoan quá, con mau ăn . Không cần quan tâm  khác  ngu ngốc  , Tiểu Bảo của chúng  thông minh là .” Sở Y Nhất hài lòng xoa đầu Tiểu Bảo, cái miệng nhỏ nhắn  cũng ,  giống với cô.
“Hừ, nếu con  chuyện như , cẩn thận   sẽ   bạn bè.” Dao Dao tức giận cắn một miếng bánh bao hấp, “Còn cô nữa, đứa trẻ ngoan đều  cô dạy hư cả !”
“ cảm thấy khá , dạy hư chỗ nào chứ!” Sở Y Nhất  quan tâm. Dao d.a.o trợn mắt, cô tức giận  thôi, thái độ của  phụ nữ c.h.ế.t tiệt  quá trịch thượng.
“Người ngu ngốc mới   bạn bè. Em thì  bạn bè,   Đại Tráng,  Tiểu Tráng…” Tiểu Bảo đếm bằng đầu ngón tay, “Ồ, còn  chú Lưu Dịch nữa.”
“Rồi, , em  nhiều bạn,  chứ.” Thôi bỏ , Dao Dao cũng   tính toán với một đứa trẻ. Lát nữa chọc nó ,  phụ nữ  chắc chắn  hung dữ với .
“Cô  gì ?” Sở Y Nhất  ăn xong đang định dẫn Tiểu Bảo  chơi,  kịp  cửa   thấy Lâm Dao Dao cũng  theo . Sở Y Nhất nhướng mày,  cô .
“Tất nhiên là   ngoài cùng với hai . Một  phụ nữ mang thai, một đứa trẻ, lỡ gặp chuyện gì ngay cả  tin cậy cũng  .” Dao Dao  một cách hiển nhiên.
“Cô  chắc cô là  đáng tin cậy  ?”
“Ánh mắt của cô là  , bớt xem thường  khác !”
Vân Mộng Hạ Vũ
“ xem thường  khác,   xem thường cô…” Sở Y Nhất thấp giọng lẩm bẩm, cô xoay  định dẫn Tiểu Bảo xuống lầu.
“Này, cô lẩm bẩm cái gì …”