“Hầy. Mặc dù lúc đó những gì    cũng chỉ là tin đồn, tuy nhiên  một cô gái nào chịu đồng ý lấy thằng út hết…” Mẹ cả Tôn  thể  tiếp  nữa. Bố  của Sở Y Nhất  hề quan tâm đến Sở Y Nhất nên mới mặc kệ Sở Y Nhất  đồng ý  , cứ thế mà “bán” .  điều đó   nghĩa bố  của gia đình khác   yêu thương con cái.
“Mọi chuyện kết thúc , hiện tại gia đình của chúng    sống    ? Con và thằng út yêu thương  đều là do duyên phận của hai đứa. Chúng   nên nghĩ đến những chuyện  vui nữa.” Nhìn thấy đứa con dâu   gì,  cả Tôn cũng đoán  con bé đang nhớ  những chuyện  vui, bà mau chóng an ủi.
“Không   , con  nghĩ thông suốt . Bằng  hôm nay con cũng sẽ   với  chủ đề . Con  mà, bố  thương,   yêu. Tuy nhiên giờ đây  thứ  ,    con thấy  đủ đầy.” Kể từ khi cô  gả qua đây, cô  bao giờ liên lạc với gia đình bên  ruột của  nữa. Cũng bởi vì lúc cô mới xuyên  qua đây, nơi đáng lẽ   nhận  sự ấm áp nhất thì cô   thể, trái  còn  tổn thương, nên cô cảm thấy  chống đối trong lòng.
Trước đây cô   chịu đựng những lời  cay nghiệt ở nhà  đẻ. Không  cô  thể phản bác, nhưng cô cảm thấy lòng  trống rỗng. Bởi vì gia đình  ủng hộ cô, ngược  còn mắng cô nặng lời hơn  ngoài. Trong thời gian ở đó, cô thực sự   ý chí để giải thích cho chính  nữa.
Ngoài , lúc đó cô chỉ mới  đến thời đại , cô cứ cảm thấy những chuyện đó là do Sở Y Nhất của   ,   do cô . Nên cô càng   giải thích với những   hề liên quan đến , trái  cô  nhận việc đó với  phận là một  ngoài.
“Thật là một đứa trẻ ngoan, con  thể nghĩ như  là  . Bây giờ thằng út  ở nhà, con càng  nên phiền muộn chuyện gì, cứ chăm sóc  cho bản  và đứa bé trong bụng là . Tiểu Bảo thì còn  .”
Mẹ cả Tôn mở cửa , cả ba  bọn họ  về nhà.
“Mấy đứa nghỉ ngơi một lát ,   đồ ăn cho mấy đứa.”
Nhìn thấy căn phòng vẫn như cũ nhưng Cố Hướng Đông  rời , Sở Y Nhất cảm thấy  thoải mái. Trong lòng  cả Tôn cũng hiểu, nhưng cũng  còn cách nào, qua thêm vài ngày nữa e rằng sẽ quen ngay thôi.
Bà thở dài một ,  dậy  cơm.
“Sao giờ hai đứa mới đến? Làm cái gì ?” Tiểu Lý dẫn theo Tiểu Vương chạy như bay về nhà. Khó khăn lắm mới đến  nhà của Tiểu Lý,  vẫn  bước  thì   tiếng hỗn loạn bên trong,  còn  những tiếng  lóc gào thét.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-401.html.]
Tiểu Lý  mở cửa thì  thấy một đám  to lớn nắm tay một  đàn ông, bên cạnh còn  một  khác giơ một con d.a.o sáng bóng.
Thấy cửa  đẩy , bọn họ đồng loạt  về phía hai .
“Mấy   ,  , em gái  mang tiền về . Mấy  mau bỏ   , em   tiền, em   tiền.” Người đang ông đang bắt, vùng vẫy trong hoảng loạn.
Đám  đó  xong liền  Tiểu Lý và Tiểu Vương đánh giá. Tiểu Vương nhíu mày, cái gì mà mang tiền về ?
“ thế, đúng thế, mấy     loạn,   chính là cảnh sát đấy!” Mẹ của Tiểu Lý    dùng tay đám  đang đè lấy con trai của  .
Đám  đó   gì, bọn họ cũng buông  của Tiểu Lý ,  đó hung hăng  Tiểu Vương.
“Mang tiền đến  ? Cậu còn là cảnh sát nữa hả. Tuy nhiên  nợ thì  trả, đây là đạo lý hiển nhiên. Kể cả   là cảnh sát cũng  thể   gì chúng .” Một  trong  đó tiến về phía  Tiểu Vương tầm hai bước,  với thái độ mặc kệ  quan tâm.
“Có nợ thì  trả, mấy    sai. Thân  cảnh sát,  cũng  thể   gì mấy . Tuy nhiên, nếu hôm nay mấy  chặt đứt cánh tay của  ,  thì đó  là một chuyện khác.” Nếu như hôm nay  đánh mất uy thế của   mặt đám  ,  thì những năm  theo Cố Hướng Đông của  đúng là công cốc.
“Tay thì vẫn còn   cánh tay của   đấy thôi. Tuy nhiên,  tiền mà   thiếu chúng , chúng  vẫn  nhận  một xu nào!” Người đàn ông  chuyện với Tiểu Vương  đó  Tiểu Vương  nữa,   bất giác dẹp bỏ thái độ thờ ơ của .
“Giết   thành và g.i.ế.c  đều phạm pháp giống như !”
Đám  đó   mấy , cảm thấy tên nhóc   dễ đối phó. Quan trọng là tên nhóc  còn là cảnh sát. Với  phận  và  ở đây, bọn họ  dễ xử. Huống hồ chi, lúc nãy còn  tên nhóc đó  thấy cảnh bọn họ định xử lý kẻ nợ.