“Được . Trong  thời gian    ở đây,  hãy  việc thật , đừng để xảy  chuyện gì đấy!” Trong câu  cuối cùng, Cố Hướng Đông dẹp ngay thái độ đùa giỡn,   với Quách Hòa Bình bằng giọng vô cùng nghiêm túc.
Quách Hòa Bình cũng trở nên nghiêm túc,   ý tứ trong lời  của Cố Hướng Đông. Sau khi Cố Hướng Đông  học và  trở , chắc chắn sẽ  tiếp tục ở vị trí cục trưởng nữa. Vị trí cục trưởng  bỏ trống, nhất định sẽ   nhiều  dòm ngó tới.
Quách Hòa Bình  phó cục trưởng cũng  một thời gian dài, bảo    thăng lên một bước là chuyện  thể nào. Bây giờ   cơ hội, đương nhiên   nỗ lực hơn nữa.
“Ừ, yên tâm ,  nhất định sẽ  phụ lòng mong đợi của !”
La Đại Dũng tức giận  trở về văn phòng  việc của ,  đóng cửa . La Đại Dũng tức giận  chỉ vì Cố Hướng Đông cuối cùng  từ bỏ việc  thủ đô, mà còn vì Cố Hướng Đông sắp xếp công việc cho Quách Hòa Bình và , bảo   phối hợp với Quách Hòa Bình. Nói    đều  ý dành cho Quách Hòa Bình. Gì đây? Muốn đưa Quách Hòa Bình lên vị trí cục trưởng ?
Hừ,   xem Quách Hòa Bình  bản lĩnh   !
Một tiếng “rắc” vang lên, chiếc bút trong tay của La Đại Dũng gãy đôi…
“Cái gì? Phải  nhanh như  ?” Tại bàn ăn, Cố Hướng Đông  với   về thời gian  thủ đô. Mẹ cả Tôn kinh ngạc,  ngờ  nhanh như thế.
“Vâng.” Cố Hướng Đông ừ một tiếng.
“Mẹ tưởng con  thể ở nhà đón Tết,  Tết mới .” Mẹ cả Tôn tính toán, tính tới tính lui chỉ còn  đầy mười ngày nữa, thời gian thật sự  cấp bách.
Sở Y Nhất  đến đây, trong lòng cô cảm thấy vô cùng trống trải. Cô cũng  nghĩ rằng Cố Hướng Đông   nhanh như , đồ ăn trong miệng lập tức  còn ngon nữa, cũng  còn thèm ăn nữa.
“Hả? Em ăn no  ? Sao hôm nay em ăn ít thế.” Cố Hướng Đông lo lắng hỏi khi  cô vợ nhỏ đặt đũa xuống.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Thôi, em ăn  nổi nữa.”
Mẹ cả Tôn  con dâu, bà ngập ngừng.
“Được , lát nữa em đói  ăn cái gì thì  sẽ  cho em.” Cố Hướng Đông cũng  nghĩ ngợi gì nhiều,  đưa tay  đón lấy bữa ăn còn dang dở của cô vợ nhỏ, đổ  bát riêng của . Chỉ vai ba muỗng  là  ăn sạch.
Mẹ cả Tôn nheo mắt  con trai út của , Cố Hướng Đông  hề  một chút phản ứng gì, bà bất giác thở dài trong lòng. Thằng con út của bà đúng là một thằng đầu đất,  thể tìm  một  vợ như   dễ dàng gì, cũng   may rủi thế nào mà   một cô vợ  như Sở Y Nhất.
“Mẹ,  đang  gì ?” Cố Hướng Đông đang  tìm cô vợ nhỏ,   thấy  cả Tôn ôm chăn bông của . Mẹ đang  gì thế nhỉ?
“Sao, con  định qua  ngủ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-397.html.]
“Hả?” Cố Hướng Đông   nghĩ tới chuyện  của    chuyện  cho . Anh lập tức phản ứng ngay, nhanh chóng chạy tới ôm lấy chăn bông, “Mẹ , đừng lao lực như thế,  cứ để con”
Nói xong,  sợ  cả Tôn sẽ hối hận nên nhanh chóng chuồn  ngoài.
“Mẹ, con  dọn dẹp xong giường cho  .” Cố Hướng Đông  mất nhiều thời gian để thu dọn đồ đạc.
“Lúc     thấy con tay chân nhanh nhẹn như  nhỉ?” Mẹ cả Tôn tức giận  thằng con út của !
“Không  con vẫn luôn tay chân nhanh nhẹn  , đúng  vợ?” Nhân lúc    chú ý,  nhắt mắt với cô vợ nhỏ. Sở Y Nhất    tiếp. Chẳng trách  cả Tôn  chán ghét như , ngay cả cô cũng thấy chán ghét thái độ  của Cố Hướng Đông.
Nhìn thấy     ngoài, Cố Hướng Đông   Tiểu Bảo đang   giường và xem tranh minh họa,  nghĩ ngợi một lúc   tới.
“Tiểu Bảo, Tiểu Bảo.”
“Dạ? Bố,  chuyện gì ?” Tiểu Bảo  ngẩng đầu lên,  bé trả lời Cố Hướng Đông trong vô thức.
“Bà nội tuổi tác lớn  mà  ngủ một  trong phòng, bố cảm thấy bà sẽ sợ hãi, con cảm thấy thế nào?”
Tiểu Bảo ngẩng đầu lên , ơ,  bà nội  ở bên ?
“Vâng, bố cũng sợ,  chắc bà nội cũng sẽ sợ.”
“ , thế con nên   gì đây?”
“Cố Hướng Đông,  thôi !” Sở Y Nhất thực sự  thể  tiếp  nữa,  như thế nào bảo  cả Tôn nghĩ thế nào về bọn họ đây!
“Vậy thì bố hãy ở cùng với bà nội , bố bảo vệ cho bà nội, con bảo vệ cho .”
“Phụt.” Lời  của Tiểu Bảo  đáng yêu, Sở Y Nhất  đến mức lưng  thể thẳng lên .
Cái thằng nhóc ,     như  ngày , thật là.
Mình   gì sai ? Tại  sắc mặt của bố  khó coi đến thế, còn  thì  vui vẻ như ? Hầy,  khổ qua , thế giới của  lớn thật phức tạp!