Cố Hướng Đông đưa tay lên trán,  thực sự   công kích Tiểu Bảo. Ngủ với thằng bé  còn cảm thấy mệt  khi ngủ một . Nhìn vẻ mặt đầy mong đợi của Tiểu Bảo,  đành  cắn răng .
“Ừ, cảm ơn Tiểu Bảo.”
“Bố  cần cảm ơn  ạ. Bố,  thì tối nay còn sẽ qua ngủ với bố nữa, bố cứ yên tâm nhé.” Tiểu Bảo  xong,  bé nhảy tưng tưng bỏ .
“Hầy...” Cố Hướng Đông cảm thấy  vẫn nên thành thực thì hơn,  dối trẻ con như thế  thật   đạo đức chút nào.
“Mới sáng sớm, con trưng bộ mặt đó  cho ai xem ?” Mẹ cả Tôn  Cố Hướng Đông với thái độ lạnh lùng. Bà  khỏi tức giận, gì đây, đang phản kháng trong yên lặng với  đấy !
Cố Hướng Đông ngẩng đầu lên với vẻ tuyệt vọng,   cái gì chứ? Anh   một chữ nào hết, tại     nữa !
Sở Y Nhất  dáng vẻ của Cố Hướng Đông, cô thực sự cảm thấy  buồn . Cuối cùng nhịn   mà  thành tiếng.
Nhìn ánh mắt phẫn hận của Cố Hướng Đông, Sở Y Nhất nhanh chóng kiềm chế : “Chuyện là…  ,   Cố Hướng Đông đang bày tỏ thái độ . Mặt của   vốn  như  ,    . Khi     chuyện   đùa, khuôn mặt của   giống như  ai nợ tiền   .”
Mới đầu khi  Sở Y Nhất ,  cảm thấy cũng   gì và  nọ,  cảm nhận  cô vợ nhỏ đang  về phía của . Ai mà ngờ ,  càng  càng cảm thấy  gì đó  đúng.
“Ha ha, đúng thật là . Khuôn mặt của nó y hệt giống như những gì mà con  miêu tả.” Đây là  đầu tiên  cả Tôn   khác  như  về con trai của , bà cảm thấy  mới mẻ nên    lâu.
“Vợ, rốt cuộc em  đang  về phía   ?” Sao ai ai cũng đều như ,    chút địa vị nào trong gia đình  ư!
Vân Mộng Hạ Vũ
“Em  về phía  mà,  yên tâm nhé.” Sở Y Nhất an ủi Cố Hướng Đông.
“Y Nhất, trong nhà  còn đồ ăn nữa, chúng   ngoài mua một ít .” Mẹ cả Tôn lục tung đống đồ ở nhà, cảm thấy  còn gì nữa nên   ngoài mua một ít. Tuy nhiên bà chỉ  mới đến đây  lâu, vẫn   đường, đành  kéo con dâu   cùng.
“Vâng, đúng lúc cũng cần  ngoài  dạo một lát.” Đứa trẻ trong bụng Sở Y Nhất  hơn ba tháng, tình trạng cũng  hơn , cảm giác thèm ăn cũng dần dần trở nên  hơn. Giờ đây cô   thể ăn  đồ ăn, tinh thần hiển nhiên cũng  khỏe lên  nhiều so với hồi đầu mới mang thai.
Sở Y Nhất dẫn  cả Tôn và Tiểu Bảo   ngoài. Vừa đến cổng của khu nhà ở, bọn họ  thấy xe của Lưu Dịch. Chắc  trùng hợp như  chứ. Hay nên  là, Lưu Dịch  luôn  ở đây đợi cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-394.html.]
“Chú Lưu.” Tiểu Bảo cũng nhận  xe của Lưu Dịch,  bé buông đôi tay đang  Sở Y Nhất nắm, chạy về phía đó.
“Tiểu Bảo.” Lưu Dịch xuống xe, bế Tiểu Bảo lên,  mỉm  nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của Tiểu Bảo.
“Chú Lưu,  chú  ở đây? Sao chú   cửa tìm  con cháu ạ?”
“Chú  chuyện  ngang qua đây, định đến thăm  con cháu. Tiểu Bảo của chúng   cao lên .”
“Tuy nhiên, cháu vẫn  cao bằng chú, chú ạ.” Tiểu Bảo  Lưu Dịch   chính ,  bé  với giọng bực bội.
“Ha ha, đó là bởi vì Tiểu Bảo vẫn còn nhỏ. Khi nào cháu lớn hơn, cháu chắc chắn sẽ cao hơn cả chú.”
Mẹ cả Tôn  sự tương tác quen thuộc giữa  đàn ông  mặt  và Tiểu Bảo, bà nghĩ Lưu Dịch là đồng đội của Cố Hướng Đông,   quen  với Tiểu Bảo từ .
“Ông chủ Lưu, bây giờ chúng    ngoài, hình như chúng   bỏ lỡ   nhỉ?” Sở Y Nhất  tới. Trước giờ Lưu Dịch  bao giờ   trong khu nhà ở, đều  ở  cửa. Chẳng lẽ Lưu Dịch cảm thấy  giống  ngoài  ?
“Không    mới đến .” Lưu Dịch  cô gái nhỏ  lâu    gặp, cảm giác như trải qua  mấy đời. Lần  gặp , cô còn đang  phẫu thuật cho bà nội của Dao Dao,   đó cũng  còn gặp  nữa. Chỉ mới  trôi qua vài tháng ngắn ngủi,  mà  xảy  một chuyện lớn như thế.
“Mẹ, đây là bạn  của con, Lưu Dịch. Chính là  mà  đó con từng nhắc với , ông chủ  mắt  đấy ạ. Lưu Dịch, đây là  của .” Sở Y Nhất tự giác giới thiệu hai  với .
“Chào bác gái.” Lưu Dịch lễ phép gật đầu chào.
“Ồ, xin chào, xin chào.”
Lưu Dịch  Sở Y Nhất, hình như cô gái nhỏ  ốm bớt vài phần. Không  mang thai ,   thể ốm  . Ngoài ,  cũng  thấy bụng cô  gì?
“Có chuyện gì ? Anh tìm  là  chuyện gì  là chỉ đơn thuần  đến thăm ?”