“  chịu buông? Con của chúng    La Tiểu Dũng của bà đẩy xuống hố sâu và sợ hãi đến mức sốt cao. Cho đến bây giờ,  vẫn  nhận  một lời xin  nào từ bất kỳ  nào trong gia đình của bà. Tính   cũng  buông lắm, cũng  giải quyết hiểu lầm, nhưng mà mấy    cho  cơ hội !”
Không nhắc đến chuyện  thì thôi,  nhắc đến là Hà Thúy Lan tức giận. Chuyện   trôi qua một thời gian dài, nhà họ La coi như  từng  chuyện gì xảy . Không một  nào qua đây  lời xin , trong lòng cô  thể bình lặng  !?
Quan trọng hơn là, bà cụ La   tỏ vẻ như thể   liên quan. Ngọn lửa trong lòng Hà Thúy Lan  “cọ xát”, bắt đầu bùng cháy.
“Thì  chứ, con của mấy  cũng    !” Bà cụ La  dáng vẻ của Hà Thúy Lan, lẩm bẩm một câu.
Câu   vô tình  đổ thêm dầu  lửa!
“Lời bà    là lời của con   thế. Nếu như con của gia đình   chuyện gì, bà đền nổi . Tuổi cũng  còn nhỏ,    động não khi  chuyện và  việc. Nhiều năm qua,   chừng chỉ  ăn cơm!”
“Này bà ,  khuyên bà nếu    chuyện thì bớt  . Họa từ miệng mà ,  chuyện cũng    cho    lọt tai! Sao   chừa  nhỉ?” Sở Y Nhất  chằm chằm bà cụ La bằng ánh mắt lạnh lùng.
Ánh mắt  khiến cho bà cụ La nhớ đến chuyện     bắt  trong bệnh viện tâm thần. Bà  bất giác run lên,  Sở Y Nhất đang ở  mắt . Bà cụ La tin rằng nếu như     chuyện gì nữa, chắc chắn còn  chuyện gì đó đang chờ đợi . Bà cụ La động  cây nạng của  trong vô thức, tâm trạng bà  kích động. Chuyện bà  té gãy chân   cũng do con nhỏ c.h.ế.t tiệt  động tay  ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Càng nghĩ càng thấy  vẻ như ,   Sở Y Nhất, ánh mắt  đổi. Cô gái  mặt mỉm , nhưng bà cụ La  cảm thấy lạnh sống lưng.
“ là  ơn mắc oán.  qua đây là để nhắc nhở cô vài câu,  mà  . Đợi đến khi gọi trời trời  trả lời, gọi đất đất   thì sẽ hiểu lời của  .” Bà cụ La mạnh miệng   một câu.
“Vậy thì  thật sự  cảm ơn lòng  của bà.” Dù  như thế nào, bà cụ La cũng cảm thấy Sở Y Nhất như đang cảm kích . “Mẹ , con cũng cảm thấy đúng là    nhà ở cạnh bên mới . Trong lòng con cũng sẽ thấy vững vàng và an  hơn.” Sở Y Nhất  đổi lời  của , thậm chí còn đồng ý với lời  của bà cụ La.
Mẹ cả Tôn và Hà Thúy Lan cảm thấy  khó hiểu, nhưng cũng   gì, tuy nhiên ánh mắt bà cụ La  sáng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-392.html.]
Xem  vẫn còn  ích. Trong lòng bà cụ La đắc ý, nhưng ngoài mặt vẫn là “ chỉ   cho cô mà thôi”.
“Thật tình, tại  lúc  Cố Hướng Đông   ngoài chứ?” Sở Y Nhất lẩm bẩm một câu,  đó liếc  bà cụ La, tựa hồ cảm thấy   bậy nên nhanh chóng chặn miệng của  , đổi chủ đề. Tuy nhiên bà cụ La   , hơn nữa còn  thấy khuôn mặt phiền não của Sở Y Nhất, trong lòng bà càng thấy vui hơn.
“Mẹ, chúng  về thôi, Tiểu Bảo đang ở nhà một .” Có vẻ  cụt hứng, Sở Y Nhất gọi  cả Tôn, hai  cùng   về nhà.
“Y Nhất,   trong lòng con   Cố Hướng Đông  ngoài học? Nếu thật sự là , thế thì con  với nó ,  tin nó nhất định sẽ lựa chọn ở .” Mẹ cả Tôn  lời của con dâu, bà  lo lắng.
“Mẹ,  nghĩ   thế? Không  hôm nay bà cụ La  chuyện quá ảo tưởng  . Con chỉ thuận theo lời của bà , để xem rốt cuộc bà    cái gì, nên con mới   những lời như . Không  giống như   nghĩ ,  yên tâm .” Sở Y Nhất  ngờ rằng  cả Tôn  bận tâm đến những lời  đó, cô đành  giải thích.
“Ồ, thì  là như . Hầy, trách   hiểu ý của con. Tuy nhiên  thấy bà cụ La đó chỉ   ý đồ ,   là một  , chúng  nên ít tiếp xúc với bà .” Mẹ cả Tôn cau mày khi nghĩ đến bà cụ La, thực sự bà  thích chút nào.
“Vâng,  cứ yên tâm  nhé.”
Trên bàn ăn tối tại nhà La Đại Dũng.
“Mẹ,   cái gì, Sở Y Nhất thật sự  như  ?” La Đại Dũng  xong lời của , liền đặt đũa xuống, hỏi.
“Mẹ tận tai  thấy mà, còn  thể là giả  ư. Con trai ,  thấy con vẫn còn  hy vọng.” Bà cụ La mỉm , như thể cơ hội    chắc trong tay của La Đại Dũng.
“Cố Hướng Đông, nếu như   nhận lấy cơ hội  thủ đô học,   sẽ  đưa cho  khác trong cục của  ?” Theo cách mà hôm nay bà cụ La nhảy dựng lên, Sở Y Nhất chỉ  thể nghĩ đến khả năng .