Ngay khi bà cụ  thấy câu , bà  ý của Sở Y Nhất chính là  gia đình của bà đến quả dưa hấu.
“Cô  xem, cô cũng là  lớn , tại   còn tính toán chi li với một đứa con nít thế. Chẳng  chỉ là mấy miếng dưa hấu thôi , còn bắt thằng bé  bồi thường, cô cũng thật là mặt dày!”
“Ồ, chỉ là mấy miếng dưa hấu thôi. Khẩu khí của bà cũng lớn thật đấy, dưa hấu   cũng tốn tiền để mua về, nếu như bà cảm thấy   là gì  thì mau chóng đền cho chúng .”
“Đền thì đền, Tiểu Dũng,  thôi. Bà mua cho cháu quả dưa hấu to khác, cho cháu ăn no say,  cần  giống một vài  keo kiệt nào đó.” Bà cụ dắt La Tiểu Dũng rời  mà  xin  Tiểu Bảo.
“Này, đừng   chứ, còn  xin  Tiểu Bảo của chúng  mà!”
Không ngờ bà cụ cứ  mà  ngoảnh ,  đó đóng sầm cửa nhà .
Sở Y Nhất lắc đầu, thượng bất chính, hạ tắc loạn. Người lớn   gương  cho thế hệ trẻ, nếu bọn trẻ học theo thì sớm muộn gì cũng khổ.
“Tiểu Bảo, con  xem, đứa trẻ mà  sai  còn   xin   khác như thế  là đứa trẻ vô lễ nhất. Sau  con  nên chơi với những  bạn như , bọn họ sẽ dạy hư con,  ?”
“Vâng, con   . Trẻ con  sai là do  lớn dạy dỗ  , chúng  cũng  nên chơi chung với những  lớn như .” Tiểu Bảo nghiêng khuôn mặt nhỏ nhắn và  với Sở Y Nhất.
“Ôi trời, Tiểu Bảo nhà chúng  thật thông minh, chính là đạo lý .” Sở Y Nhất bế Tiểu Bảo trở về nhà.
Hai bà cháu trong nhà,  thấy hai  con nhà đối diện đang ở ngoài châm chọc bọn họ như chốn  , tức giận đến mức nghiến răng kêu kèn kẹt.
“Bà nội,   bà   dẫn cháu  mua dưa hấu ,  thôi!”
“Mua cái gì mà mua, thằng cháu c.h.ế.t tiệt. Đều tại cái miệng tham ăn của mày, khi   cướp dưa hấu nhà    gì,   gạt gì cái gì cả, thật đúng là khốn kiếp. Về mà kiếm  của mày đòi tiền , tao   tiền mua cho mày ăn !” Bà cụ tức giận đánh  gáy của La Tiểu Dũng,  xong thì tức giận bỏ .
La Tiểu Dũng sở cái đầu bù xù của , trong lòng cảm thấy vô cùng  cam tâm. Dựa  cái gì mà bọn họ  dưa hấu ăn, còn  thì ?
“A, đau quá!” Nửa đêm, một tiếng kêu thất thanh vang lên, Sở Y Nhất rùng  một cái, cô mơ mơ màng màng mở mắt.
“Hả? Sao ? m thanh gì !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-367.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
“Hình như từ phía đối diện truyền tới,  lẽ là La Tiểu Dũng. Đó   việc của chúng , em ngủ tiếp .” Cố Hướng Đông ngước  Tiểu Bảo đang ngủ ngon lành, thằng bé   ảnh hưởng gì cả. Anh  ôm Sở Y Nhất và vỗ lưng cô như một đứa trẻ.
Vốn dĩ đang buồn ngủ,  còn  Cố Hướng Đông vỗ lưng cho,  lâu  Sở Y Nhất  chìm  giấc ngủ.
“Cộc, cộc” Tiếng gõ cửa vang lên, Sở Y Nhất  mới chìm  giấc ngủ   giật , trong lòng đột nhiên phát cáu. Làm gì  trời, nửa đêm nửa hôm  cho   nghỉ ngơi .
“Sở Y Nhất, con điếm khốn kiếp, mau  đây cho tao. Rốt cuộc mày  cho Tiểu Dũng nhà tao ăn cái gì ? Giờ bụng của nó đau đến mức như thế  ?”
Cái đầu vốn bọc trong chăn bông trong chốc lát lộ , Sở Y Nhất bước xuống giường. Sau khi mặc xong quần áo chỉnh tề, cô hung hăng  tới mở cửa.
“Rốt cuộc thì bà   cái gì đây? Nửa đêm nửa hôm bà   ngủ thì  cũng  cần   ngủ  . Tuổi tác cũng lớn ,  chuyện gì  nữa cũng   suy nghĩ chứ!”
“Mày còn  thể ngủ ngon giấc  , mày  hại Tiểu Dũng nhà tao thành  thế , mày   ngủ!”
“ hại La Tiểu Dũng nhà bà như thế nào chứ, bà đừng  ăn  lung tung!”
“Sao  thể là mày  chứ, Tiểu Dũng nhà tao ăn dưa hấu của nhà mày nên nó mới  đau bụng, còn   do mày ? Đồ phụ nữ ác độc!”
“Ồ, thế thằng bé  ăn quả dưa đó thế nào ? Có cần  giúp bà nhớ  ?”
Cố Hướng Đông  hiểu , chắc là La Tiểu Dũng ăn dưa hấu của gia đình  mà   sự đồng ý của vợ,  đó đau bụng nên mới đến tìm vợ !
“Tao  quan tâm, chắc chắn là do  đàn bà  lòng  độc ác như mày giăng bẫy. Chỉ  như  Tiểu Long của nhà tao mới  lừa ăn  quả dưa hấu độc đó mà sinh bệnh!”
Thủ đoạn quấy rối của bà già   thật!
“Quả dưa hấu đó, cả nhà chúng  và gia đình chị dâu Thúy Lan đều ăn, tại  chỉ  mỗi Tiểu Dũng nhà bà  gặp chuyện?”
“Mấy …”
“Mẹ, đừng  nữa, bọn con đưa thằng bé  bệnh viện,  ở nhà trông nhà nhé!” La Đại Dũng từ trong phòng   cùng với La Tiểu Dũng vẫn còn đang , hét lên với   còn đang tranh cãi với Sở Y Nhất. Bọn họ  thèm  Sở Y Nhất và Cố Hướng Đông, bế đứa trẻ  tay và chạy xuống cầu thang.