“Cố Hướng Đông.” Cô đến một góc khuất, đưa Cố Hướng Đông  khỏi hệ thống trang trại. Sắc mặt của Cố Hướng Đông trông vô cùng bí xị.
“Tại    đến đây?”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Tiện đường ghé qua đón em, kết quả…”
“Kết quả đến đây hú hí?” Sở Y Nhất  xong liền bật .
Sắc mặt của Cố Hướng Đông còn tối sầm hơn nữa. Cô vợ nhỏ  còn  thể   , cảm thấy chuyện của  chẳng  vấn đề gì ? Hay là  còn quan tâm đến  nữa?
“Em  tức giận chút nào ?”
“Tại  em  giận  chứ?”
“Vì   như  …”
“Cố Hướng Đông,     gì  . Cô gái Trần Nhị Ni đó  vấn đề,  em  thể đổ tội cho , trút giận lên   chứ? Nếu như  thật sự   những chuyện như , thế thì chắc   mù dữ lắm!” Đang xem thường ai đấy, cô còn xinh  hơn cả Trần Nhị Nị,  còn hiểu lòng  cơ mà!
Vừa  xong thì sắc mặt của Cố Hướng Đông lập tức trở nên  hơn, vợ của  tin tưởng  thế mà. Cũng đúng, vợ của  xinh  và đáng yêu như ,  còn  thể ngó đến Trần Nhị Ni  . Chỉ nghĩ đến điều đó cũng khiến cả   thấy khó chịu.
“Vừa    đánh mạnh ? Cô  sẽ   chứ?”
“Lúc đó  đang bực  nên  tay cũng  hề nhẹ. Tuy nhiên,    chừng mực,   chuyện gì to tát , tệ lắm cũng chỉ hôn mê  vài tiếng mà thôi.”
“Vậy thì ,  thì , đừng   để thiệt mạng là …” Sở Y Nhất nghĩ thầm, mặc dù Trần Nhị Ni đó    những chuyện khốn nạn, nhưng bản  cô cũng  thể để cô  xảy  chuyện gì!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-316.html.]
“Ừ, vợ , chúng  về nhà thôi,  thật sự   ở  trong nhà máy chế biến thịt nữa!”
“Không , vẫn còn  đến giờ tan  mà,  lên xe  đợi em một lát . Nhân tiện,     việc gì thì đừng   trong,  chạm  cái gì là đổ cái đó, đúng thật là xui xẻo.” Sở Y Nhất   ý định cứ thế mà bỏ qua cho Trần Nhị Ni, những tâm tư  xa của Trần Nhị Ni  động  Cố Hướng Đông. Nếu như cô   gì đó,   ai mà   sẽ còn khủng khiếp cỡ nào!
“Chẳng  sắp tan   , tại  em còn  về. Em xem , những  đó    tan  và chuẩn  về nhà đấy ư?” Cố Hướng Đông giơ tay lên  đồng hồ và chỉ  những  đang  về phía cổng lớn.
“Ôi trời,  mặc kệ , em vẫn còn một chút chuyện.” Thật , trong hầu hết  tình huống thì giờ  cũng là thời gian  thể tan , chỉ  điều Sở Y Nhất    xem Trần Nhị Ni. Sở Y Nhất cũng  thèm quan tâm phản ứng của Cố Hướng Đông, cô xoay , bỏ  về phía văn phòng.
Cố Hướng Đông  theo bóng lưng của cô vợ nhỏ,    đến văn phòng của cô vợ nhỏ thêm  nữa, đành   lên xe.
Có lẽ do cô  suy nghĩ quá nhiều. Trần Nhị Ni vẫn còn đang hôn mê trong kho lưu trữ, cô sợ Trần Nhị Ni xảy  chuyện gì đó ngoài ý , nếu như   khác lợi dụng và Trần Nhị Ni xảy  chuyện,  thì cô và Cố Hướng Đông  nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa  sạch tội.
“Y Nhất,  em còn  về, chị còn tưởng em   về. Trần Nhị Ni tỉnh , đang ở trong văn phòng, sắc mặt  khó coi, chắc trong lòng của cô  đang mắng nhiếc em đấy.” Chị Từ   ngoài thì gặp Sở Y Nhất, cô kéo Sở Y Nhất qua một bên và thì thầm .
“Em còn đang sợ cô  xảy  chuyện,    xem thế nào. Ha ha, em  mắng cô    lắm , nếu cô  dám mắng em, em sẽ khiến cho cả nhà máy chế biến thịt  cô    gì.” Sở Y Nhất thở phào nhẹ nhõm,   chuyện gì là  . Cô chợt nghĩ tới tâm trạng hiện tại của Trần Nhị Ni, trong lòng cảm thấy  vui vẻ, “Chị Từ,  chị về nhà  , em  lấy đồ  cũng về ngay.”
“Được, em mau  .”
Sau khi Sở Y Nhất tách  khỏi chị Từ, cô  đến văn phòng của . Còn  kịp  thì  thấy bên trong  tiếng  chuyện của Trần Nhị Ni, văn phòng vẫn còn   ?
“Anh đừng  nhắc nữa, bây giờ cổ của em vẫn còn đau đây . Cố Hướng Đông đúng là cái đồ   gì, y chang Sở Y Nhất. Không ngờ    đánh em ngất xỉu, còn để em  ở kho lưu trữ bẩn thỉu đó  lâu.  là bực cả !”
“ thế,  đây em còn  tin tưởng lời của  lắm, em cứ nghĩ cái tên Cố Hướng Đông  ngoại hình  như chó  chắc sẽ khác với Sở Y Nhất. Hôm nay mới , hóa  là cá mè một lứa. Em   cách của    mà. Hầy,   thật sự giống như  trận  thắng mà   tàn, e là em  cảm mất .” Trần Nhị Ni    sụt sịt mũi.