đó   con ruột Tô gia, mà là con nuôi của đồng đội cũ cha  , thường xuyên ở quân ngũ, giờ cũng giữ chức vụ cao.
Tô gia coi  con nuôi như ruột thịt, nên Tô Thịnh Lâm xếp thứ hai, lâu dần bên ngoài gọi là "Tô nhị thiếu gia".
Nghe lời Tô phu nhân,  kinh ngạc: "Bà đặc biệt mời đầu bếp Lâm đến ạ?"
"Ừ. Nếu  tin, cô  thể  bếp xem."
"Không ,     tin, chỉ là cảm thấy Tô phu nhân đối xử với  quá , thành thật mà   thấy bất an."   hề  quá, thực sự cảm thấy hoang mang.
  hiểu nổi, tại  một gia đình quyền quý như Tô gia, một  địa vị cao như Tô phu nhân,  đối xử  với một thợ may như  đến ?
Dù bộ trang phục  may khiến bà  thích, nhưng với thế lực của Tô gia, họ  thể mời vô  nhà thiết kế giỏi hơn .
"Đừng căng thẳng,  chỉ thấy cô hợp mắt, đơn giản là thích thôi."
"Cảm ơn phu nhân."
Vô  cảm xúc bồi hồi  thể diễn tả  tâm trạng của  lúc .
Thấy Tô phu nhân   đồ,  tranh thủ lấy điện thoại nhắn cho bạn .
【Đầu bếp ở Ngự Viên nhà  hôm nay   ở đó  ?】
Lý Vân Vi trả lời ngay: 【Ừ,   ? Mỗi tháng    năm ngày nghỉ, chỉ cần xin  một ngày là . Hôm qua     hôm nay  việc nghỉ .】
Vân Vũ
 nắm chặt điện thoại, tim  ấm lên.
Chẳng lẽ chỉ vì     với Tô Thịnh Lâm rằng  thích đồ ăn của đầu bếp Lâm,   tùy miệng     thể đến Trang viên Tô gia ăn,  cần trả tiền — mà thực sự mời đầu bếp Lâm đến nấu cho ?
Trời ơi —
Đầu óc  choáng váng, cảm giác như thiếu oxy.
Tô phu nhân  đồ xong bước , thấy  ngẩn , liền hỏi: "Sao ? Vẫn đang nghĩ cách từ chối ?"
 ,  lúng túng: "Không... phu nhân, ... chỉ là cảm thấy phu nhân đối xử với  quá , khiến   bất an. Thật đấy... từ nhỏ đến lớn,  đối xử  với   ít, kể cả gia đình ... phu nhân chắc cũng  một  tin đồn, nhưng mấy ngày nay, từ khi quen phu nhân, quen gia đình phu nhân,   đều đối xử   với ,  cảm thấy như đang mơ ."
  thật lòng, dù  ấp úng, nhưng chân thành.
 Tô phu nhân vỗ tay , ân cần : "Cô là một đứa trẻ ngoan, chỉ là  phận quá gian truân,   cô  mà thấy xót xa.   , nếu cô  ngại,  thể coi  như  lớn trong nhà,  là sẽ  thêm một  yêu thương cô."
"Phu nhân... điều , thật sự..."  xúc động đến mức suýt .
"Thôi, đừng nghĩ nhiều nữa. Có lẽ một ngày nào đó, cô sẽ hiểu tại  chúng    duyên như ." Tô phu nhân an ủi , để  một câu  đầy ẩn ý.
 nhíu mày  hiểu, câu   ý gì?
Chưa kịp hỏi, Chu quản gia bước đến, cung kính cúi đầu: "Phu nhân, bữa trưa  chuẩn  xong."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-phan-boi-truc-ma-tong-tai-doat-lai-toi/chuong-52.html.]
"Được ." Tô phu nhân đồng ý,   : "Vậy chúng   ăn thôi, xem   món cô thích ."
  dậy theo, chợt nhớ một việc.
"À, phu nhân, ngài... Tô Thịnh Lâm hôm nay  về ?   thiết kế xong mẫu áo cho  ,    xem thử."
Tô phu nhân ngẩng lên  chiếc đồng hồ cổ trong nhà, lẩm bẩm: "Giờ ,   thằng bé xong việc ,  gọi điện hỏi thử."
Nói , Tô phu nhân   ghế sofa  xuống, gọi cho Tô Thịnh Lâm.
"A Lâm, Tiểu Giang đang ở nhà ăn trưa, con  về ? Cô  còn   thiết kế xong áo cho ,   xem thử... À,  ? Được thôi, con cố gắng... Ừ, chúng  ăn ,  ăn  đợi con."
Cúp máy, Tô phu nhân   giải thích: "Thằng bé  sắp xong việc , chắc  thể về ăn trưa, bảo chúng  ăn ,  cần đợi."
"Vậy     lắm ạ."  cảm thấy bất lịch sự,  do dự.
"Không  , đàn ông trong nhà  đều là những  nghiện công việc, về nhà   giờ giấc cố định, nếu  nào  cũng  đợi họ về mới ăn thì c.h.ế.t đói từ lâu ."
Tô phu nhân khéo léo an ủi  bằng giọng điệu hài hước,  đành  theo, cùng bà  phòng ăn.
Những món ăn đó quả nhiên là của đầu bếp Lâm,  chỉ cần nếm một miếng  nhận .
Phu nhân Tô gia mỉm  khuyên: "Thích thì ăn nhiều ,  cô  việc vất vả,  gầy hẳn ."
"Không  phu nhân,  vốn ăn  lắm."
"Ăn  là , ăn  là phúc."
Chúng   ăn  trò chuyện,  khí  vui, nhưng  cứ vô thức dỏng tai  ngóng động tĩnh bên ngoài, mong Tô Thịnh Lâm về.
 đáng tiếc, đến khi chúng  ăn xong, bụng   no căng, Tô Thịnh Lâm vẫn  xuất hiện.
Lòng   buồn, nhưng  dám biểu lộ.
Tô phu nhân nhíu mày,  trách móc: "Lại thất hứa, chắc là  việc đột xuất , thằng bé bận lắm, thức đêm  việc là chuyện thường."
Nghe xong,   khỏi xót xa: "Vậy thì vất vả thật, hiếm   xuất  quyền quý như Tô  mà vẫn chăm chỉ, tận tâm như , đáng khâm phục quá."
Tô phu nhân nhấp ngụm , thở dài: "Chính vì xuất  như  nên áp lực thằng mới lớn, chỉ cần    một chút là cha, ông nội sẽ mắng nhiếc thậm tệ, bảo  nhục tổ tiên."
  xong há hốc mồm.