Sau đó, giọng  của    vang lên rõ ràng.
"Khi nào?"
"Hả?"  sững ,  hiểu ý  .
Hình như   ,  hỏi: "Ý  là, cô định mời ăn khi nào?"
 mừng rỡ!
Anh  đồng ý ! Đồng ý !
Đầu óc  choáng váng, vội suy nghĩ, "Ờ... ngày mai là thứ sáu, tối mai  ?"
"Được."
"Vậy  đặt nhà hàng xong sẽ báo  với ."
"Ừ."
Nhịp tim  loạn nhịp, như những giọt nước nhảy loạn  mặt trống, thậm chí cảm nhận  một chút hạnh phúc và vui sướng vi tế.
Khi sắp cúp máy, Tô Thịnh Lâm  gọi .
"Tô  còn dặn dò gì nữa ?"
"Giang tiểu thư ghi   cá nhân của , tiện liên lạc ngày mai."
Trời ơi!
Anh  còn cho   cá nhân nữa?
"Ồ, ,  ạ!"  vội lấy giấy bút  bàn, ghi   điện thoại của  . "Vậy ngày mai gặp ."
"Ngày mai gặp."
Cúp máy,   đó một  say sưa...
Trên đời      tuyệt vời đến thế?
  hề  bất kỳ ý nghĩ nào khác ngoài việc đơn thuần cảm thấy   thật sự  .
Rõ ràng là   địa vị cao sang, bận rộn trăm công nghìn việc, thế mà khi  mời,    những  tỏ  khinh thường mà còn lịch sự nhận lời.
Sau phút chìm đắm trong hạnh phúc,   lo lắng   nên mời     ăn tối.
Với  phận của Tô Thịnh Lâm, chắc chắn    kén chọn trong chuyện ăn mặc, ở  .
Những nhà hàng cao cấp thông thường chẳng xứng với  .
May mắn , Lý Vân Vi - bạn  của  - nhà cô   trong lĩnh vực ẩm thực cao cấp.
 liền nhắn tin cho cô :
[Vi Vi, tớ  mời một   quan trọng  ăn để cảm ơn vì  giúp đỡ   nhiều. Cậu giới thiệu cho tớ một nhà hàng sang trọng và lịch sự .]
Vi Vi trả lời ngay: [Khi nào?]
...
...
[Tối mai.]
[Vậy thì đến Ngự Viên , tớ sẽ bảo quản lý giữ cho các  phòng "Thiên Tự".]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-phan-boi-truc-ma-tong-tai-doat-lai-toi/chuong-41.html.]
Tuyệt vời!
  ngay là tìm Vi Vi sẽ  sai.
Ngự Viên là nhà hàng đỉnh nhất của gia đình cô , phòng "Thiên Tự" còn là đỉnh của đỉnh.
Dĩ nhiên, giá cả cũng đắt đỏ, chi phí mỗi  lên tới hơn chục triệu.
   kịp nghĩ đến ví tiền của , chỉ nghĩ rằng Tô Thịnh Lâm hạ cố chấp nhận lời mời của   là một vinh dự lớn lao.
 mở điện thoại, lưu  của Tô Thịnh Lâm và nhắn tin thông báo địa điểm cùng thời gian.
Anh  chỉ trả lời một chữ: [Được.]
Nhìn điện thoại, lòng  bỗng nhẹ nhõm,  u ám gần đây dường như tan biến,  vô tình huýt sáo một giai điệu vui tươi.
Không  là vì  lấy   chiếc vòng ngọc của ,  vì... ngày mai  dùng bữa tối với Tô Thịnh Lâm.
Tâm trạng    kéo dài đến chiều muộn, khi một vị khách  mời mà đến phá tan bầu  khí yên bình.
Cánh cửa văn phòng  đẩy mạnh,  giật .
"Chị Vãn, em  ngăn  bà Giang, bà  cứ nhất định ." Tiểu Anh bối rối   lưng Tằng Tú Nga, vội vàng giải thích.
Tằng Tú Nga vung tay quát: "Ngăn cái gì? Nếu   gì  giấu thì sợ gì?"
 nhíu mày, cảm thấy vô cùng chán ghét   kế , đưa tay  hiệu cho Tiểu Anh  ngoài.
Khi cửa đóng ,  lạnh lùng : "Bà Giang, bà đến đây gây rối thì  nghĩ đến hậu quả."
"Giang Vãn, mày đừng hù ! Tưởng bám  Tô gia là thành phượng hoàng  hả? Với cái nhan sắc tầm thường của mày,  lọt  mắt Tô gia, đợi kiếp  ! Người  chỉ chơi đùa với mày thôi, mày tưởng   thể lên chính thức ?"
 sửng sốt.
Không ngờ chuyện Tô Thịnh Lâm bỏ  ba trăm triệu tệ mua vòng tặng  hôm qua  lan truyền đến cả Tằng Tú Nga.
Có lẽ, cả giới đều  chuyện  .
"Chơi đùa thì chơi đùa , Cố Yến Khanh và con gái cưng của bà chẳng  cũng đang chơi đùa ? Hai  họ  thể bên  đến già,  cùng  đầu bạc răng long?"   chịu thua, trực tiếp chọc  nỗi đau của bà .
"Mày—" Quả nhiên, Tằng Tú Nga lập tức nổi điên, chỉ tay  mặt  mắng nhiếc: "Giang Vãn, mày độc ác quá! Dù  nó cũng là em gái ruột của mày, mày  nguyền rủa nó như ! Còn hôm qua, nếu   do mày bắt nạt, nó   ho  m.á.u  ngất , suýt nữa mất mạng! Mày đúng là rắn độc!"
Chuyện Giang Di ngất xỉu hôm qua,  tận mắt chứng kiến.
Rõ ràng là do cô  tự chuốc lấy, cãi  với Cố Yến Khanh khiến bệnh tình trầm trọng hơn, liên quan gì đến ?
Tằng Tú Nga  cô  "suýt nữa mất mạng", nghĩa là vẫn  c.h.ế.t.
Mạng sống thật dai, cũng thật   trò.
" bắt nạt cô ? Ha... Bà Giang đảo điên trắng đen thật là tài tình! Hôm qua   nhắc nhở cô  , vì  tranh chiếc vòng ngọc với  mà   xe lăn  xa như ,  sợ mất mạng ? — Xem , cô  thật sự phúc lớn mạng lớn."
Tằng Tú Nga càng tức giận,  càng bình tĩnh và vui vẻ.
"Giang Vãn, mày—" Bà    đẩy  thế bí, c.ắ.n răng nghiến lợi  quanh,  đột nhiên cầm tập tài liệu  bàn của , vung lên đập xuống.
Vân Vũ
 vội tránh né, lùi  mấy bước, nhưng vẫn  mép tập tài liệu quẹt  mặt, cảm giác đau rát lan tỏa.