Khi bà ngoại và dì  phòng khách,   sang   nhỏ: "Em ở  với bà ngoại và dì ,  về ."
Lòng  rối bời,   nên giữ  , ít nhất cũng  mời  ăn trưa, nhưng  sợ thái độ của bà ngoại và dì.
 căm ghét sự do dự của , nhưng  dám công khai thừa nhận tình cảm với .
   đầy áy náy, cuối cùng cũng : "Anh  ăn trưa, đừng về khi bụng đói—"
Vừa lúc đó, thang máy mở, một thanh niên mặc vest bưng hộp đồ ăn bước .
"Tô , đồ ăn trưa của ngài." Người thanh niên kính cẩn đưa hộp đồ ăn.
 định nhận lấy, nhưng Tô Thịnh Lâm  nhanh tay hơn: "Cám ơn."
  mời : "Ăn xong  hãy về."
Tô Thịnh Lâm  khẽ: "Em  tấm lòng là ,  tưởng em gặp  nhà là   biến ngay."
"..."   ánh mắt tự giễu của , càng thấy  .
Vì   từng nghĩ như .
"Anh mang  giúp em, em  nghỉ ." Tô Thịnh Lâm một tay bưng đồ ăn, tay  đỡ   phòng khách.
"Mọi   ăn trưa ?" Dì hỏi.
"Vâng, cháu   trị liệu xong."  giải thích.
Tô Thịnh Lâm đặt đồ ăn lên bàn,  sang bà ngoại và dì: "Bà, dì,   ở  với Giang Vãn, cháu xin phép."
Dù là  quyền quý, nhưng   hề kiêu ngạo, mà  lịch thiệp.
Bà ngoại   xuống ghế,   liền  dậy: "Chưa ăn mà  về ?"
 vội : " , ít nhất hãy ăn xong ."
Dì cũng đến gần: "Cháu chăm sóc Vãn Vãn,   để bụng đói về, mau ăn ."
Dì    đóng cửa .
Thế là Tô Thịnh Lâm đành  ở .
"Vậy  phiền bà và dì ." Phong thái lịch thiệp của  khiến    thể chê   .
Tim  đập loạn nhịp, tay run rẩy.
 quan sát kỹ, bà ngoại và dì dường như  bài xích Tô Thịnh Lâm, thậm chí   thu phục bởi khí chất của .
Tô Thịnh Lâm bày đồ ăn , liếc  .  chợt nhớ , vội hỏi: "Bà, dì,    ăn ? Cùng ăn , đồ ăn nhiều lắm."
Dì : "Chúng  ăn  mới đến."
"Thật chứ?"
"Ừ, bà ngoại luôn ăn đúng giờ, cháu quên  ?"
 gật đầu, nhớ  đúng là .
Vân Vũ
Thế là chỉ còn  và Tô Thịnh Lâm ăn cùng .
Dì  dậy lấy nước, chân  đau nên  kịp phản ứng, Tô Thịnh Lâm   lên: "Dì, để cháu—"
"Không cần , cháu  ăn ,  tự ." Dì cũng  khách sáo.
  , lòng đầy lo lắng.
Không ngờ  để  gặp hai  quan trọng nhất đời  trong tình huống .
  mỗi  đều  suy nghĩ riêng, nhưng bề ngoài vẫn giữ vẻ lịch sự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-phan-boi-truc-ma-tong-tai-doat-lai-toi/chuong-185.html.]
Bầu  khí  thật căng thẳng.
Dì rót nước cho bà ngoại xong, cũng  xuống ghế.
Một lúc , dì bắt đầu hỏi: "Tô , cháu và Vãn Vãn... hai   thiết lắm ?"
Câu hỏi đầy ẩn ý khiến  ngượng chín mặt.
"Dì... đừng—"  định ngắt lời, nhưng Tô Thịnh Lâm  trả lời : "Dì, cháu đang theo đuổi Giang Vãn, nhưng cô  vẫn  đồng ý. Mấy ngày nay là vì cô   thương, cháu mới  cơ hội chăm sóc."
"..."   như trời trồng,  nóng bừng.
Chỉ trong một ngày,   trải qua sự thẳng thắn của bạn , và giờ là lời thổ lộ dũng cảm của Tô Thịnh Lâm.
Họ  cần sự cho phép của , cứ thế tiến về phía .
Bà ngoại và dì cũng  choáng váng.
Họ  ngờ Tô Thịnh Lâm  thẳng thắn đến .
Tô Thịnh Lâm mỉm : "Xin  nếu câu trả lời của cháu    giật , nhưng cháu  nghiêm túc. Giang Vãn  cứu mạng cháu hai  khi còn nhỏ. Cháu  gặp để cảm ơn, nhưng  muộn. Sau  cô  đến Giang Thành học đại học, cháu gặp ..."
Anh  sang  , nụ  đầy kiềm chế: " cháu  đến gặp, cô  cũng quên mất cháu, nhưng cháu vẫn nhớ rõ."
Mặt  nóng bừng, đầu óc choáng váng,  lo lắng,  hạnh phúc.
Ban đầu là dì chủ động hỏi, nhưng sự chân thành của Tô Thịnh Lâm  khiến   im lặng.
Không khí trở nên căng thẳng, cho đến khi  ho nhẹ, dì mới tỉnh .
"À... Tô  cũng học Hoa Đại ?" Dì hỏi, cố lấy  bình tĩnh.
" , nhưng khi Giang Vãn nhập học, cháu  là nghiên cứu sinh,  ở trường lâu."
"Vậy là duyên phận  ít." Dì gật đầu,  sang bà ngoại.
Bà ngoại trầm ngâm,  lẽ cũng   phản ứng thế nào.
Họ vốn  ủng hộ, nhưng sự chân thành của Tô Thịnh Lâm  khiến họ  thể phản đối.
"Tô ..." Bà ngoại lên tiếng.
Tô Thịnh Lâm lịch sự ngắt lời: "Bà ngoại, cứ gọi cháu là Tiểu Tô hoặc Thịnh Lâm."
Tiểu Tô? Thịnh Lâm?
 ngước  , nghĩ thầm  đầu gặp mặt mà    thiết như .
 với  phận của , ai dám gọi thế?
Bà ngoại ngập ngừng,  : "Điều kiện của cháu và Vãn Vãn quá chênh lệch, dù con bé  cứu cháu, nhưng cháu cũng giúp đỡ nhiều, ân tình  đủ ..."
Tô Thịnh Lâm  chút ngại ngùng: "Bà lo sợ Giang Vãn sẽ  bắt nạt nếu đến với cháu?"
 cầm thìa, mặt gần chạm  bát.
Anh quá thẳng thắn!
"Gia phong Tô gia nghiêm khắc, ông cháu dạy cháu  kỹ, bà cứ yên tâm, cháu  bao giờ bắt nạt phụ nữ, càng  thể đối xử tệ với Giang Vãn. Dù    thành, cháu cũng sẽ   khổ cô ."