Sau Khi Bị Phản Bội, Trúc Mã Tổng Tài Đoạt Lại Tôi - Chương 167

Cập nhật lúc: 2025-11-03 17:29:32
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vì cầm điện thoại lên, đang định nhắn tin cho em."

"..." Trời ơi, c.h.ế.t mất.

"Em xem, đây là tâm đầu ý hợp ?" Tiếng của càng rõ, mặc kệ sống c.h.ế.t .

"..." tiếp tục im lặng, gì.

"Em là rùa con , cứ thấy động là rụt đầu mai?" Thấy mãi lên tiếng, Tô Thịnh Lâm bắt đầu chế giễu.

nhịn cãi : "Anh đừng đặt biệt danh cho em nữa, nào là đồ ngốc, rùa con, còn định gọi em là gì nữa?"

"Ừm, để nghĩ xem... đà điểu cũng ."

"Không !"

Cuộc trò chuyện của chúng ngày càng trở nên trẻ con, ngọt ngào đến mức chính cũng chịu nổi, đành vội vàng ngắt lời: "À, đang định tìm em, việc gì thế?"

tưởng đổi chủ đề là xong, nào ngờ kéo về chuyện cũ: "Không gì, chỉ là xong việc nghĩ đến em, trêu em một chút, nào ngờ em nhắn ."

"..." Trêu? một nữa gì, coi là thú cưng ?

thể tiếp tục nữa, đành tìm cách lảng tránh: "Nếu việc gì thì cúp máy nhé, hôm nay em mệt lắm, về đến nhà, cần nghỉ ngơi một chút."

Vân Vũ

"Được, em nghỉ sớm , tối mai ăn cùng nhé?"

Lời mời của quá tự nhiên, khiến thể từ chối.

nghĩ đến những chuyện xảy hôm nay, chắc ngày mai gì mới , đành : "Để mai xem , nếu gì bất ngờ thì ."

"Ừ, sẽ đợi xem em mai kiếm cớ gì để từ chối, đồ nhát gan."

"..." Mặt đỏ bừng, thêm một biệt danh nữa.

Cúp máy, sofa một lúc lâu mới lấy bình tĩnh, đầu óc dần tỉnh táo.

Câu thu hồi đó thấy, hiểu nhầm là đồng ý ?

Không .

Ít nhất đợi đến cuối tháng, đợi qua thời hạn kháng cáo.

, nếu ngày mai nhất định hẹn ăn tối, vẫn rõ với .

Sắp xếp suy nghĩ, quyết định dứt khoát, dậy vệ sinh cá nhân lên giường ngủ.

Dương Khiêm Mục thương, bảo nghỉ ngơi ở nhà mấy ngày, nên công việc công ty tạm thời do xử lý.

Cả ngày hôm đó, bận rộn đến mức thời gian nghĩ đến chuyện khác.

Năm giờ chiều, cuối cùng cũng chút thời gian rảnh, cầm điện thoại lên thì thấy Lý Vân Vi nhắn cho .

Mở WeChat xem, vui mừng khôn xiết!

Lý Vân Vi chuyển cho một video ngắn đang hot, liên quan đến Trần Mộc Khê.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-phan-boi-truc-ma-tong-tai-doat-lai-toi/chuong-167.html.]

Trần Mộc Khê cùng một nhóm nhạc sĩ biểu diễn flash mob đường phố châu Âu, đầu tiên là kéo violon một cách điêu luyện, đó xoay nhẹ nhàng, váy xòe , xuống phóng khoáng gảy đàn tranh.

ngạc nhiên xem video, mới còn giỏi nhạc cụ dân tộc, và trình diễn một cách điêu luyện, bùng nổ đầy cảm xúc.

Điểm tô thêm cho tài năng âm nhạc của cô là bộ váy mã diện trang nhã, lịch lãm.

, chính là bộ váy mã diễn tân trung quốc do thiết kế và may cho cô .

Bộ váy cách tân, kết hợp thêu tay, hòa quyện hảo giữa yếu tố hiện đại và mỹ học truyền thống phương Đông.

Váy màu đỏ rực rỡ, thì suôn thẳng, thì xòe rộng, dù là kéo violon gảy đàn tranh đều hài hòa.

Màn trình diễn của Trần Mộc Khê chỉ chinh phục khán giả nước ngoài bằng kỹ năng âm nhạc điêu luyện, mà còn đưa nét văn hóa Trung Hoa đến với thế giới.

Video nhận hàng triệu lượt thích và chia sẻ, độ hot vẫn đang tăng, bình luận tràn ngập lời khen.

khen váy mã diện, khen biểu diễn.

xem xem video bốn năm , lòng tràn đầy phấn khích, đó chần chừ, lập tức chuyển tiếp cho Tô Thịnh Lâm.

Không giấu nổi niềm tự hào, cũng khen ngợi một phen.

[Khê Khê giỏi quá, ánh mắt kinh ngạc của mấy nước ngoài kìa, sắp nổi tiếng cầu !]

Tô Thịnh Lâm nhanh chóng trả lời —

[Khê Khê với , định tối nay ăn tối sẽ với em, ngờ em xem .]

Ừm... đúng , tối nay định hẹn ăn, bận quá nên quên mất.

Vậy rốt cuộc là ...

kịp nghĩ cách trả lời, Tiểu Anh gõ cửa bước , tài liệu công việc cần xử lý.

đành đặt điện thoại xuống, tập trung công việc.

kịp xem xong tài liệu, điện thoại reo, tim đập mạnh, tưởng Tô Thịnh Lâm gọi tới, nào ngờ kỹ là dì.

"Alô, dì..."

Giọng dì gấp gáp: "Vãn Vãn, bà ngoại ngất xỉu , xe cấp cứu đang đưa đến bệnh viện, cháu đến ngay ."

phắt dậy, mặt mày biến sắc: "Vâng, bệnh viện nào ạ, cháu đến ngay."

địa chỉ bệnh viện, vội vàng lấy khăn choàng và áo khoác, dặn dò Tiểu Anh vài câu nhanh chóng khỏi nhà.

Khi đến bệnh viện, dì cũng tới.

 

 

 

 

Loading...