SAU KHI BỊ NGHE THẤY TIẾNG LÒNG, TÔI VÔ TÌNH VÀO GIỚI GIẢI TRÍ VÀ NỔI ĐÌNH ĐÁM - Ngoại truyện 4: “Thiên kim thật”

Cập nhật lúc: 2025-12-29 14:00:24
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60Kv5w6q9c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hơn chín giờ tối.

Xin chào các độc giả thân yêu,

Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!

Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.

Thương mến, Vèm Chanh!

 

Tiểu Đặng ôm một túi hồ sơ tới khách sạn Nghi Thư, hành lang yên tĩnh, bước chân giẫm lên t.h.ả.m cách âm phát chút tiếng động nào.

 

run rẩy tìm phòng mà Dương Điềm Nhi cho . Có lẽ vì ánh đèn quá tối, hiểu bỗng nhiên cảm thấy căng thẳng, tinh thần hoảng hốt, gõ nhầm cửa một phòng. Người mở cửa tổng giám đốc Chu như Dương Điềm Nhi mà là một cô gái mặt nổi đầy mẩn đỏ.

 

Trong phòng đương nhiên tổng giám đốc Chu.

 

Cô gái nhắc nhở cô: “Em xác nhận phòng xem? Với , nếu đồ gì cơ mật thì thật em thể nhờ nhân viên khách sạn chuyển giúp. Chất lượng phòng của Nghi Thư thì bình thường, dịch vụ cũng bình thường nhưng mấy việc nhỏ như chuyển đồ cho khách thì họ vẫn .”

 

Tiểu Đặng cảm thấy giọng của cô gái quen, nhưng cũng nghĩ nhiều, cúi đầu kỹ phòng, phát hiện là 1606, còn phòng cô cần tìm là 1609. Cô rụt rè xin một tiếng vội vàng về phía bên hành lang.

 

Dương Điềm Nhi tổng giám đốc Chu đang đợi gấp tài liệu , quan trọng, dặn cô nhất định tự tay giao cho tổng giám đốc Chu.

 

Mơ hồ, Tiểu Đặng dường như thấy phía vang lên một tiếng thở dài khẽ khàng.

 

Cuối cùng cũng tìm phòng 1609, Tiểu Đặng bấm chuông cửa, cửa phòng nhanh mở . Tổng giám đốc Chu mặc áo choàng tắm trắng của khách sạn, hình thấp bé mập mạp, thoạt gương mặt thậm chí còn vẻ hiền lành. Chỉ đôi mắt, khi quan sát khác khiến cảm giác như rắn rết nhớp nháp lạnh lẽo chằm chằm.

 

Tiểu Đặng đưa túi hồ sơ qua, tổng giám đốc Chu nhận mà xoay trong phòng: “Cô đợi một chút, xem vấn đề gì .”

 

Đêm hôm khuya khoắt phòng của một đàn ông xa lạ, Tiểu Đặng đương nhiên nguy hiểm. Cô ở cửa do dự một lúc, cuối cùng vẫn sự thúc giục của tổng giám đốc Chu mà chậm chạp .

 

Tiểu Đặng tổng giám đốc Chu là kim chủ phía Dương Điềm Nhi, là đắc tội nổi.

 

mất công việc . Dù phục vụ rửa bát trong nhà hàng cũng kiếm từng tiền nhưng cô rửa bát thì thể thêm cơ hội khác. Giới giải trí thì khác, chỉ cần cô chịu khó học, vận may thì chừng thể việc khác.

 

Khả năng hoạt động tay của cô cũng , cô học thợ đạo cụ.

 

Đây là khát vọng và hy vọng duy nhất trong cuộc đời cô cho đến hiện tại.

 

Sau khi Tiểu Đặng phòng, tổng giám đốc Chu nhẹ nhàng đóng cửa .

 

Cạch.

 

Tiếng đóng cửa nhẹ nhưng Tiểu Đặng sợ đến mức cả khẽ run lên.

 

Tổng giám đốc Chu lấy một chai rượu từ tủ rượu rót một ly, liếc : “Đừng ngây đó chứ, đây, uống một ly.”

 

Tiểu Đặng lúng túng xuống sofa, tổng giám đốc Chu đặt ly rượu lên bàn mặt cô : “Nghe Điềm Nhi gánh nặng gia đình cô khá lớn? Haiz, chẳng là tiền , kiếm tiền đúng là khó, nhưng đôi khi cũng dễ.”

 

Tiểu Đặng khép c.h.ặ.t hai chân, theo bản năng nép sâu hơn góc sofa.

 

Tổng giám đốc Chu dáng vẻ nhút nhát sợ hãi của cô , ánh mắt càng thêm dính nhớp u ám, khóe miệng lộ nụ quỷ dị nhưng miệng vẫn : “Thôi , thì thôi, uống ly rượu xong cô thể về.”

 

Tiểu Đặng yên nhúc nhích, hai tay ngừng túm c.h.ặ.t ống quần, sợ đến run rẩy.

 

Tổng giám đốc Chu hừ lạnh một tiếng: “Sao, đến cả chút mặt mũi uống ly rượu cũng cho ? Cô , chỉ cần một câu, đừng là công việc trợ lý của Dương Điềm Nhi cô nổi, cả phim trường đúng hơn là cả thành phố S, cô cũng đừng mong tìm việc .”

 

Tiểu Đặng sợ đến mức sắp .

 

tổng giám đốc Chu là sự thật. Người như ông bóp c.h.ế.t cô , e rằng còn dễ hơn bóp c.h.ế.t một con kiến. Cô thể việc , mất việc , cô sống nổi ở thành phố S thì chỉ thể về quê… Mà những ngày ở quê chỉ còn khó khăn hơn ở đây.

 

chỉ thể tự an ủi , như tổng giám đốc Chu cần lừa cô , ông uống xong ly sẽ cho cô thì nhất định sẽ cho cô . Hơn nữa t.ửu lượng của cô cũng tệ, rượu bình thường, một ly chắc chắn sẽ say.

 

Tiểu Đặng chậm rãi uống hết ly rượu đó.

 

Rất nhanh, cơ thể bắt đầu nóng bừng và mềm nhũn, cô lên nhưng phát hiện còn sức lực.

 

Tổng giám đốc Chu từ cao xuống cô , gương mặt hiền lành lộ nụ tàn nhẫn: “À, thỏ rơi bẫy . Vì cứ rượu mời uống uống rượu phạt chứ? Kẻ yếu vốn dĩ nên thần phục kẻ mạnh.”

 

Ông uống cạn ly rượu trong tay, cạch một tiếng, nhẹ nhàng đặt ly xuống.

 

Phòng 1606.

 

Giang Thư Hoàn gọi xong 110, đối diện với ánh mắt trong trẻo của Quý Hàm Chương, thuận miệng giải thích: “Em Tiểu Chu. À, chính là trợ lý của nam phụ hai Phan Minh Hiên, cô kim chủ của Dương Điềm Nhi thích mấy cô gái mang nét trẻ con, hình như để ý Tiểu Đặng , em sợ cô gặp nguy hiểm.”

 

Quý Hàm Chương đương nhiên cô quan hệ khá với mấy trợ lý, đóng vai trợ lý nhỏ mà vui vẻ thích thú. trợ lý của Phan Minh Hiên thể kim chủ của Dương Điềm Nhi để ý tới trợ lý … Chuyện thuần túy là bịa để lừa .

 

Vợ thật, cũng lười nghĩ lý do để lừa , còn ? Đương nhiên là vợ tin nấy.

 

Anh giả vờ khó hiểu: “Vậy lúc nãy em báo cảnh sát là nghi mua dâm?”

 

Giang Thư Hoàn lý: “Em với cảnh sát như , vì em cũng chứng cứ mà.”

 

Quý Hàm Chương hôn cô một cái: “Ừm, công dân nhiệt tình cô Giang.”

 

Anh nghĩ nghĩ, hỏi Giang Thư Hoàn: “Tối nay em ăn nhiều, gọi thêm gì ?”

 

Giang Thư Hoàn lắc đầu: “Chúng hành lang dạo một lát .”

 

Quý Hàm Chương: “… Được thôi.”

 

Không lâu , mấy cảnh sát trong sự tháp tùng của quản lý khách sạn lên tới tầng mười sáu, chạm mặt Giang Thư Hoàn và Quý Hàm Chương đang dạo gần khu thang máy.

 

Viên cảnh sát dẫn đầu theo lệ : “Kiểm tra chứng minh thư.”

 

Một cảnh sát trẻ phía kéo kéo : “Đội trưởng, đây là ảnh đế Quý và Giang đại tiểu thư.”

 

Viên cảnh sát dẫn đầu: “???”

 

Anh đầu liếc cảnh sát trẻ một cái, ánh mắt hiệu: thì ?

 

Cảnh sát trẻ lấy hết can đảm : “Họ từng tuyên dương vì hành động nghĩa hiệp, với là vợ chồng hợp pháp.”

 

Kiểm tra chứng minh thư cái gì chứ, hai gương mặt chẳng là chứng minh thư nhất . Chỉ là Giang đại tiểu thư hình như dị ứng, hai bên má nổi vài nốt mẩn đỏ. dù nổi mẩn thì vẫn xinh mà! Hai trông thật xứng đôi, tình cảm cũng thật !

 

Cảnh sát trẻ: tình cờ gặp đôi vợ chồng Giải Chương, đúng là phúc phần của khi tăng ca quân quét mại d–âm mà!

 

Quản lý khách sạn gượng : “Cô Giang, Quý, hai vị tới Nghi Thư báo một tiếng. Biết hai vị tới, nhất định sẽ giữ cho hai vị một phòng suite nhất.”

 

Vừa ông cho nhân viên kiểm tra , tra thông tin đăng ký phòng của Giang Thư Hoàn và Quý Hàm Chương.

 

cũng bình thường, dù Quý Hàm Chương cũng là nhân vật công chúng, cho dù đặt khách sạn, phần lớn cũng dùng tên của trợ lý.

 

Chỉ là đột nhiên hai chạy tới khách sạn bọn họ, hơn nữa đám cảnh sát cũng do họ gọi tới .

 

Ông chủ đích tới địa bàn của đối thủ cạnh tranh thăm dò, còn gọi cảnh sát tới kiểm tra phòng quét mại dâm gì đó… là thương trường ác độc!

 

Viên cảnh sát dẫn đầu thấy bọn họ đều quen Giang Thư Hoàn và Quý Hàm Chương, đoán chừng chắc là khá nổi tiếng. Chỉ là xưa nay quan tâm tin tức giải trí, xem tivi cũng xem phim nên thật sự quen Quý Hàm Chương.

 

Nếu là vợ chồng hợp pháp… Vậy thì quả thật cần kiểm tra nữa.

 

Anh phất tay: “Trước hết qua phòng 1609 xem thử.”

 

Một nhóm nhanh ch.óng về phía phòng 1609.

 

Giang Thư Hoàn chớp mắt, : “Chúng theo phía xem một chút?”

 

Quý Hàm Chương bất lực: “Đứng xa một chút , đừng ảnh hưởng cảnh sát thi hành công vụ.”

 

Đó là điều đương nhiên.

 

Xét về kinh nghiệm hóng drama, Giang Thư Hoàn đúng là lão luyện, nhanh kéo Quý Hàm Chương trốn cột ở chỗ rẽ.

 

Cảnh sát bấm chuông phòng 1609, ai mở cửa, quản lý khách sạn cầm thẻ phòng mở cửa .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-nghe-thay-tieng-long-toi-vo-tinh-vao-gioi-giai-tri-va-noi-dinh-dam/ngoai-truyen-4-thien-kim-that.html.]

“Các , là ai, ai cho các ?!” Đó là tiếng gầm giận dữ của đàn ông.

 

Ngay đó là tiếng phụ nữ hét thất thanh: “Cứu mạng, các cảnh sát cứu với!”

 

Tiếp theo là giọng của cảnh sát: “Mặc quần áo , đó, đừng loạn, đặt điện thoại xuống. Hừ, gọi luật sư , đến đồn cảnh sát sẽ thông báo cho luật sư của !”

 

“Rượu vấn đề đúng , thu .”

 

“Lấy một cái chăn đây, thưa cô, mời cô cũng theo chúng về đồn.”

 

 

Chưa đến vài phút, cảnh sát dẫn Tiểu Đặng và vị tổng giám đốc Chu ngoài. Trên Tiểu Đặng khoác một tấm chăn mỏng, đầu và mặt đều che , nữ cảnh sát dìu . Quần áo tổng giám đốc Chu thì xộc xệch, mặt đầy vẻ hung hãn, hiển nhiên là thế nào cũng nghĩ nổi vì lật thuyền trong mương.

 

Viên cảnh sát dẫn đầu gọi điện thoại: “… Ừ, đúng, điều thêm một đội qua kiểm tra bộ khách sạn.”

 

Sắc mặt quản lý khách sạn tái mét: “Đồng chí cảnh sát, chúng quản lý luôn nghiêm ngặt, đến cả mấy tấm thẻ nhỏ nhét cửa cũng , chúng là khách sạn cao cấp…”

 

Cảnh sát lạnh: “Các là khách sạn cao cấp, cho nên thủ đoạn phạm tội chỉ càng kín đáo hơn thôi.”

 

Quản lý khách sạn: “…”

 

Vô tình thấy Giang Thư Hoàn và Quý Hàm Chương đang về phòng của .

 

Không cần đoán nữa, chắc chắn là bọn họ giở trò.

 

Thương trường ác độc thật sự!

 

Về đến phòng, Giang Thư Hoàn hắt xì một cái, Quý Hàm Chương cô: “Cảm lạnh ?”

 

Giang Thư Hoàn lắc đầu: “Không.”

 

ở cửa quanh một vòng, kén chọn : “Môi trường phòng khách thật sự quá bình thường, là chúng về Vãn Chu ở ?”

 

Quý Hàm Chương nheo mắt cô một cái.

 

Ồ, xem xong náo nhiệt , về.

 

 

Ngày hôm .

 

Sáng sớm trong đoàn phim ồn ào náo nhiệt. Nhân lúc Quý Hàm Chương đang chuyện với đạo diễn, Tiểu Chu chạy tới: “Trời ơi, Tiểu Giang cô tin gì ? Dương Điềm Nhi cảnh sát dẫn , Minh Hiên nhà đạo diễn đang liên hệ để chọn vai . Cô xem cô rốt cuộc là phạm chuyện gì . Haiz, hôm nay cũng thấy Tiểu Đặng , thì tìm cô hỏi thử .”

 

Giang Thư Hoàn nghĩ nghĩ, : “Nếu Dương Điềm Nhi bắt , Tiểu Đặng sẽ công ty cho nghỉ việc ?”

 

Tiểu Chu: “Cũng đến mức đó, công ty thể sẽ sắp xếp cô theo nghệ sĩ khác. Nói thật thì tính cách của cô thật quá hợp trợ lý. Làm trợ lý đều lanh lợi, ăn , nghệ sĩ tính tình kém. Cô càng cẩn thận thì họ càng mắng, cô như dễ chịu thiệt.”

 

Giang Thư Hoàn: “Sau nếu cô gặp cô thì giúp tớ hỏi một chút, xem cô đến Truy Điểm Truyền Thông học việc đạo cụ .”

 

Tiểu Chu há hốc miệng: “Truy, Truy Điểm Truyền Thông?! Chẳng đó là công ty truyền thông mới thành lập tập đoàn Hàn Thị ?!”

 

Giang Thư Hoàn: “Cô ? Nếu cô thì cũng thể giới thiệu cô phỏng vấn, nhưng nhận thì xem bản cô.”

 

Tiểu Chu: “Muốn chứ, ! Đó là công ty do tổng giám đốc Hàn đích thành lập đó. Trời ơi, Tiểu Giang, ngờ cô còn năng lực ?!”

 

Trong đầu lóe lên một tia sáng, Tiểu Chu trợn to miệng: “Không chứ, Tiểu Giang cô họ Giang , Giang… Cô cô cô…”

 

Giang Thư Hoàn giơ ngón tay lên: “Suỵt.”

 

Tiểu Chu: “…”

 

Đêm hôm đó, phía cảnh sát công bố thông báo tình hình vụ án: Căn cứ theo manh mối do công dân nhiệt tình cô Giang cung cấp, cảnh sát tiến hành kiểm tra đột xuất khách sạn Nghi Thư, phát hiện một vụ án dùng t.h.u.ố.c cấm để xâm hại phụ nữ. Hiện nghi phạm Chu X X và hỗ trợ phạm tội Dương X X tạm giữ theo pháp luật, vụ án đang tiếp tục điều tra rõ.

 

Thông báo qua thì bình thường, theo lý là dễ gây chú ý. cư dân mạng nhạy bén thấy hai chữ “cô Giang” liền gần như lập tức nghĩ tới Giang Thư Hoàn, đó bắt đầu đào bới.

 

Đầu tiên là lên đại học H đào bới, tin Giang Thư Hoàn gần đây đang nghỉ phép, đó nhanh đào tới đoàn phim, tìm ảnh do nhân viên đoàn phim đăng lên mạng. Thông qua mấy tấm ảnh mờ mịt rõ, so sánh phân tích chứng minh, kết luận rằng trợ lý mới xuất hiện bên cạnh Quý Hàm Chương chính là Giang Thư Hoàn.

 

Sau đó đào tin nữ vai phụ ba của đoàn phim cảnh sát dẫn .

 

Nữ vai phụ ba tên là gì? Dương Điềm Nhi.

 

Nghe phía một kim chủ là giám đốc của tập đoàn nào đó. À, họ Chu. À, theo tin nội bộ trong tập đoàn, cảnh sát bắt, tìm ba luật sư, chuẩn tìm thêm ba luật sư nữa để “hộ giá” cho ông !

 

Ơ, chẳng đều khớp hết ?!

 

Chu X X, Dương X X.

 

Trời ơi, Dương Điềm Nhi thật ghê tởm, bản bám kim chủ thì thôi, còn giúp kim chủ cư–ỡng b–ạo những cô gái khác?!

 

Đây là quái t.h.a.i cấp độ tuyệt thế gì !

 

Được , chốt hạ, chuyện chắc chắn là do Giang đại tiểu thư !

 

Còn chuyện của khách sạn Nghi Thư lén lút chạy chỉ trích Giang đại tiểu thư cố tình tới khách sạn của họ mở phòng tiến hành thương chiến ác độc…

 

Ồ, Giang đại tiểu thư thấy việc nghĩa hăng hái thêm một bằng chứng thực chùy nữa.

 

Các đây là thương trường ác độc?

 

Buồn , Chu X X chạy tới khách sạn các mở phòng phạm tội, chẳng lẽ còn là do Giang đại tiểu thư sắp xếp ?

 

Chẳng là do các quản lý quy phạm, mới biến nơi đó thành địa điểm phạm tội của đám cặn bã phạm pháp .

 

Khách sạn Nghi Thư: “…”

 

Hủy diệt , cái thế giới mặt !

 

Cứ như , Giang Thư Hoàn rốt cuộc thể vui vẻ giả trợ lý nhỏ nữa.

 

 

Sáng sớm.

 

Giang Thư Hoàn mơ mơ màng màng thấy tiếng chuông báo thức vang lên, cô kéo kéo chăn, đầu tự giác chui trong n.g.ự.c Quý Hàm Chương.

 

Quý Hàm Chương cúi đầu hôn lên trán cô, trong giọng khàn khàn mang theo mấy phần ý : “Không em cũng lộ , chi bằng nhận một vai diễn khách mời ? Mau dậy , hôm nay là cảnh đầu tiên đó.”

 

Giang Thư Hoàn nheo mắt, giọng mũi nặng nề : “Em nghĩ , vai đó thể hợp với em.”

 

Quý Hàm Chương: “Hửm?”

 

Giang Thư Hoàn: “Có một cảnh chạy dữ dội, em chạy nổi.”

 

Quý Hàm Chương khựng : “Trước đó chẳng em ?”

 

Giang Thư Hoàn ngẩng đầu lên, chớp chớp mắt: “À, thể là vì đó em còn phát hiện m.a.n.g t.h.a.i bé cưng nhỏ.”

 

Lần Quý Hàm Chương thật sự sững sờ: “Em…”

 

Anh cái gọi là “ đó”, thật chính là chuyện của ngày hôm qua.

 

Hôm qua còn , hôm nay ngủ một giấc dậy ?

 

Quý Hàm Chương hỏi.

 

thì cô gái nhỏ của dường như vẫn luôn một vài năng lực kỳ lạ.

Loading...