Đột nhiên sắc mặt của chú Lý  đổi, ấp a ấp úng nói: "Do Tô Tô  cẩn thận hụt chân nên té ngã."
 đứng lên, lớn tiếng nói: "Ông nói bậy,  nhớ rõ có người đẩy ."
Cố Hành Chu tiếp lời : "Cố thị  hợp ́c với kẻ  đáng tin, chúng  muốn biết sự thật, cũng là chịu trách nhiệm với dự án. Nếu pháp nhân của bên ông dính líu đến luật hình sự, vậy dự án này cũng gặp rủi ro. Chỉ sợ mấy trăm triệu ông đầu tư có   có về."
Vừa nhắc đến tiền, chú Lý đã do dự.
Ông  siết chặt nắm đấm, suy nghĩ mấy giây rồi nói: "Là mẹ con, mẹ con."
"Ông nói dối, có phải ông cảm thấy khai mẹ   thì  sẽ mềm lòng ?"
"Chú  nói dối, con có thể ́ch  hỏi bà ấy."
Trong chớp mắt,  như bị rút hết sức lực, ngồi xuống ghế salon như bùn nhão, cầm điện thoại lên nói với mẹ ở bên  điện thoại: "Mẹ, chắc là mẹ
đã  được hết rồi, chú Lý chính miệng thừa nhận, con đã ghi âm rồi. Mẹ, mẹ thật sự  hề yêu thương con ?"
Nước mắt rì ̀o rơi xuống, Cố Hành Chu  qua ôm  vào lòng.
"Muốn khóc thì khóc , khóc xong mọi thứ đều trôi qua."
 và  ăn cơm ở bên ngoài xong mới trở về, vừa vào nhà, bảo vệ biệt thự gọi điện thoại đến.
"Anh Cố, có một người nói là mẹ vợ của , chúng  có nên cho bà  vào ?"
Cố Hành Chu nhìn ,  khẽ gật đầu.
Anh nói: "Ừm."
Cố Hành Chu để phòng sách lại cho chúng  nói chuyện.
Mẹ ngồi đối diện ,  nghĩ rằng bà  sẽ ngụy biện mấy câu cho bản , nhưng bà   làm vậy, chỉ ôm mặt khóc rất lâu.
"Tô Tô, xin lỗi." Bà  đưa bàn tay dính đầy nước mắt nắm tay , lại bị  tránh .
Gương mặt bà  đầy nước mắt nhìn  với vẻ hoảng sợ: "Con, mắt của con..."
" đã nhìn thấy đường rồi, có phải bà rất thất vọng ?"
"Không, mẹ vui còn  kịp, Tô Tô, con tha thứ cho mẹ được ? Mẹ  cố ý."
"Là chú Lý sai khiến bà làm ?"
Bà  sửng sốt,  đó lắc đầu: "Không có, khi ông ấy nhìn thấy tin tức con sẽ cưới Hành Chu, nói rằng nếu Tiểu Nguyệt có thể gả cho nhà họ Cố thì tốt rồi. Tiếc rằng Tiểu Nguyệt chỉ thích Hành Chu,  phải cậu cả nhà họ Cố."
Trái tim  run lên đau đớn: "Cho nên ngày đó bà cố ý gọi  đến ăn cơm, rồi đẩy  xuống lầu ?"
"Không phải,  phải." Bà  dùng sức lắc tay, trông có vẻ rất lo lắng.
"Mẹ, mẹ  biết nên mở miệng thế nào, con vội vàng muốn  về, mẹ hoảng loạn gọi con vào phòng nói có chuyện muốn nói với con.  con lại muốn , mẹ chạy đến hành lang, nhìn thấy chú Lý và Tiểu Nguyệt nhìn mẹ với  mắt mong chờ, mẹ rối loạn nên vô tình đẩy con xuống. Mẹ nghĩ nếu con bị gãy xương hoặc bị thương nhẹ thôi, kéo dài ngày kết hôn cũng được. Không ngờ con lại bị mù..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-mu-toi-dua-vao-binh-luan-he-voi-chong-tong-tai/chuong-8.html.]
Cảm giác đau đớn đến ̣t thở bao trùm lấy : "Bà biết ? Bà tốn công tốn sức lấy lòng ông , nhưng ông  chỉ nói mấy câu đã bán đứng bà rồi. Trong mắt bà chỉ có lợi ích, mà bây giờ ông  vì lợi ích mà từ bỏ bà, đáng đời bà bị cắn trả."
Sắc mặt của bà  trắng bệch như tờ giấy, gương mặt nhăn nhó, kéo tay áo  liên tục xin lỗi.
Cố Hành Chu gõ cửa  vào: "Cảnh sát đến."
*
Bỗng nhiên mẹ đứng lên: "Bây giờ mắt của con đã khỏi, con cần phải đối xử với mẹ vậy ?"
"Lúc  bị mù, bà  đến nhà họ Cố thì  đã  còn mẹ nữa rồi."
Bà  khựng lại, bị cảnh sát thúc giục rời khỏi nhà chúng .
Cố Hành Chu ở  lưng  thở dài: "Bà  khóc rất thảm thiết."
"Bà   biết sai, chỉ sợ hãi mà thôi."
 xoay người nhìn gương mặt đẹp trai của , giơ tay ôm chặt eo, vùi đầu vào ngực .
Chỉ có như vậy, trái tim đầy tổn thương của  mới dịu lại.
Bình luận đã lâu  thấy lại xuất hiện:
[Chắc là đêm nay có thể làm chuyện đó rồi.]
[ đã nói  xem truyện sủng ngọt mà,   gương vỡ  lành.]
[Nếu  xa  vì hiểu lầm,  có nghĩa là nam chính  bị xe đụng chết.]
[Ủa ý gì? Là BE á?]
[Dù   nhớ được kết cục ban đầu,  khi nam nữ chính gặp lại, nam chính vì đuổi theo nữ chính mà bị xe đ.â.m chết.]
 chợt cảm thấy  lưng lạnh lẽo.
Cố Hành Chu ôm : "Mệt à? Em có muốn ngủ sớm ."
 nằm  giường,  đắp chăn cho , nhéo mũi : "Đừng suy nghĩ nhiều nữa, nhắm mắt ngoan ngoãn ngủ một giấc ."
 dùng giọng mũi  một tiếng, yên tĩnh mấy giây, lúc  chuẩn bị đứng lên lại níu tay : "Cố Hành Chu, em yêu ."
Anh ngẩn người: "Em nói gì, lặp lại lần nữa ."
"Em nói em yêu , Cố Hành Chu."
Ánh trăng dịu dàng chiếu vào như nước chảy.
Lúc Cố Hành Chu hôn ,  vô thức nín thở,  người như bị gông cùm xiềng xích, thậm chí  biết đáp lại thế nào.