Cho nên cô  từ chối đề nghị của kiếm khách,   mạo hiểm.
Lần thứ hai kiếm khách đến tìm cô , hôm nay  mang đến một tin tức khiến y nữ mất lý trí. Đại phu nhặt cô  về, chứa chấp cô , khi   phận của cô  vẫn tin tưởng, lão đại phu  c.h.ế.t .
Trước khi ông  qua đời vẫn giúp đỡ  dân trong trấn xem bệnh và hốt thuốc miễn phí.
“Ông   tin cô g.i.ế.c , nhưng  ai  ông  giải thích, sáng hôm nay ông  mang một bình rượu đến tìm bà chủ quán, hai  bọn họ xảy  tranh chấp,  xung quanh  ông  điên , tranh chấp một hồi thì ngã xuống…” Kiếm khách ôm kiếm  ở địa lao,   chằm chằm y nữ  trong góc tường.
Y nữ kinh ngạc, mắt   tiêu cự,     rõ lời kiếm khách   .
Hơn 10 phút , cô  , mắt ửng hồng, nước mắt chảy kèm máu, làn da tái nhợt của cô  mọc   nhiều lông, răng nanh cũng dài , trồi  khỏi miệng…
“Tốt! Qua!” Đạo diễn Đường phất tay  dừng.
Tất cả   thở phào nhẹ nhõm, chuẩn  ngày mai  phân cảnh mới, sáng hôm    sẽ  đến Khương Bình, chỉ còn vài phân cảnh của nam phụ thì đợi  khi  xong ở Khương Bình  tính tiếp.
Những đoàn  phim bên cạnh đều  thể   tiếng hoan hô vui mừng của bọn họ.
“Chưa đóng máy mà,  kích động như ?” Hạ Chiêu lắc đầu .
Úc Tinh Hà    quần áo và phụ kiện, Sở Phi Niên ôm Tiểu Tam Hoa đến bãi đỗ xe, đạo diễn Đường hỏi cô: “Phi Niên,  ăn cơm cùng   ?”
“Ngày mai vẫn gặp  mà, chẳng lẽ ăn cơm xong giải tán ?” Sở Phi Niên nhướn mày, cô che miệng ngáp một cái.
Hồ Nhãn vẫn là hình dáng hồ ly, cô  đang   chân cô, thấy cô ngáp thì lo lắng hỏi: “Đại nhân, dạo  ngài cho nhiều công đức và khí vận quá, mấy hôm nay cứ thấy ngài ngáp suốt, tinh thần    cho lắm.
Chớp mắt  đến tháng 8, thời tiết càng ngày càng nóng, nhưng khi  theo Sở Phi Niên, thì   sẽ  cảm giác thoát khỏi cái nóng.  dạo  tinh thần của Sở Phi Niên    lắm.
Mặt cô luôn lộ  sự mệt mỏi,  cùng ít hơn, ngay cả game điện thoại cũng ít chơi, nhiều lúc cô còn  ngẩn , hai mắt vô thần, chẳng ai  cô đang nghĩ gì.
“Yên tâm , cho dù cô ở bên cạnh  ăn thức ăn thừa 100 năm  cũng chẳng  cả.” Sở Phi Niên .
Sau khi  xong thì cô  che miệng ngáp một cái, mắt cô cũng long lanh nước: “ buồn ngủ thôi mà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-94.html.]
Sau khi Úc Tinh Hà tẩy trang, tháo phụ kiện,  quần áo  lên xe, thì thấy Sở Phi Niên   ngủ ngon lành ở  xe.
Úc Tinh Hà  bên cạnh nghiêng   cô, thấy ấn đường cô giãn , ngủ  ngon, thì   yên tâm hơn.
Mấy hôm nay  cũng chú ý đến sự khác thường của Sở Phi Niên, khi hỏi cô thì cô chỉ  cô buồn ngủ, hỏi   nữa thì cô   hỏi nhiều thế.
“Dù  hôm nay cũng  còn chuyện gì nữa,   dẫn Phi Niên đến bệnh viện khám xem? Cẩn thận vẫn hơn.” Hạ Chiêu nhỏ giọng hỏi: “ thấy tinh thần Phi Niên dạo gần đây   lắm,   buồn ngủ,  bệnh chính là thế , ban đầu chẳng  chuyện gì nghiêm trọng cả, nhưng khi phát hiện  thì bệnh  quá nặng …” Anh  lo lắng .
Úc Tinh Hà  sang   ,  thầm nghĩ đợi Sở Phi Niên tỉnh dậy, nhất định cô sẽ hiểu  nhiều chuyện là Hạ Chiêu chứ   .
Úc Tinh Hà nghĩ như  liền : “Đợi cô  tỉnh  thì  hỏi  thử xem.”
Tuy ngoài miệng   như , nhưng  hiểu Sở Phi Niên   bệnh viện .
Nếu cô thật sự xảy  chuyện gì tuyệt đối cũng    bệnh viện.
“Đối với chuyện  thì  nên cứng rắn một chút…” Hạ Chiêu   Sở Phi Niên  lải nhải, vẫn  quên  nhỏ  sợ đánh thức Sở Phi Niên.
Úc Tinh Hà gật đầu  lệ.
 lúc  điện thoại Hạ Chiêu vang lên,   vội vàng  điện thoại,    cẩn thận  Sở Phi niên, thấy cô vẫn ngủ say thì thở phào nhẹ nhõm,  cảm thấy may mắn: “May quá mỗi  Phi Niên ngủ đều ngủ  say,  dễ  thức giấc.”
“Nếu  mà  gần đây,  sẽ phát hiện  đại nhân ngủ chẳng  nhịp thở gì cả.” Hồ Nhàn ngổi xổm trong góc nhai khô bò, khoái chí .
Úc Tinh Hà  cô  nhưng    gì.
Hạ Chiêu   ngoài gọi điện thoại.
Không  đầu dây bên   gì,       mấy   : “Phi Niên đang ngủ  xe,  tìm cô  ?”
Anh  và Úc Tinh Hà  ,    khẽ: “Là nhà họ Khương gọi đến?”
Úc Tinh Hà nhớ đến chuyện nhà họ Khương tìm  tiểu thư nhỏ,  lẽ đối phương  cảm ơn Phi Niên, nhưng   gật đầu: “Đợi Phi Niên tỉnh  hỏi cô    gặp họ  ?”