Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Sau Giấc Ngủ Nghìn Năm, Vạn Sự Đổi Thay - Chương 93

Cập nhật lúc: 2025-07-18 15:00:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau đó diễn viên cũng tiện thể quảng cáo đặc sản khoai lang.

“Phòng quan hệ công chúng của chúng trở tay kịp.” Người đại diện khó xử Đoàn Thiếu Dương.

Có lẽ ngay cả antifan cũng ngờ chuyện phát triển theo hướng .

Chưa hết giờ nghỉ trưa, nhưng chuyện nhà họ Khương tìm tiểu thư mất tích ở thành phố điện ảnh truyền khắp các đoàn phim.

Lúc Thiệu Vân Thủy thì cô vẫn đang chơi điện thoại, vì chuyện lúc trưa nên cô thèm ăn nữa, đuổi tất cả ngoài, cô đóng kín cửa phòng bực ở trong đó.

Khi trợ lý đến gõ cửa vì cô còn giễu cợt vài câu, khi trợ lý từ chức thì cô sửng sốt: “Cô gì?”

từ chức.” Lần đầu tiên trợ lý thẳng , hề khom lưng, còn sự khúm núm và lấy lòng nữa, cô thương hại Thiệu Vân Thủy: “Chắc cô nhỉ? Nhà họ Khương tìm tiểu thư mất tích ở thành phố điện ảnh đấy.”

“Vậy thì liên quan gì đến ?” Thiệu Vân Thủy giễu cợt : “Lẽ nào cô từ chức để hầu hạ tiểu thư ?”

Trợ lý , tức giận với sự giễu cợt đó và : “Tiểu thư của nhà họ Khương đóng vai phụ ở thành phố điện ảnh đấy. À , buổi trưa cô còn vu oan cô bé ăn trộm đấy, nếu nhờ chuyện , buổi chiều cô bé còn đóng vai phụ ở đoàn phim chúng đấy.”

Trợ lý xong vẻ mặt tái mét của Thiệu Vân Thủy, trợ lý thở dài, cô hừ một tiếng xoay rời .

Thiệu Vân Thủy lấy tay kéo cô : “Cô đừng ! Cô rõ ràng chuyện cho , cô lừa đúng , cô cố tình dối đúng ?”

trợ lý hất tay cô bỏ đầu dù chỉ một chút.

Lòng Thiệu Vân Thủy rối bời, cô chạy khỏi phòng nghỉ, bao xa thì cô chịu nổi sự chỉ trỏ của , cô đóng cửa , tay run run lấy điện thoại gọi điện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-93.html.]

kịp ấn gọi thì đại diện của cô gọi đến , điện thoại kết nối xong thì vang lên giọng của đó, một chút ý , là sự lạnh lùng cứng rắn hợp lẽ thường: “Bây giờ cô về công ty ngay lập tức.”

“Bây giờ gọi về công ty gì? Sao đến đón ?” Thiệu Vân Thủy vô thức hỏi, mắt cô sáng lên, vài phần chờ mong, là công ty bảo vệ cô nhỉ? Để cô đến nhà họ Khương xin , chuyện coi như chấm dứt đúng ?

Câu tiếp theo của đại diện phá nát mộng tưởng của cô : “Thiệu Vân Thủy, công ty chấm dứt hợp đồng với cô, cô tự đón xe về đây , nhanh lên, nhiều thời gian để chờ đợi cô .”

Đối với Thiệu Vân Thủy mà , trời đất cuồng chỉ một chớp mắt, tối hôm qua cô còn mơ mộng chuyện lên nhận giải thưởng, đó phát biểu cảm nghĩ, tung hô và khen ngợi, nhưng bây giờ, những chuyện đến mơ mộng hão huyền cũng dám.

Đoàn phim kế bên chiều ngày hôm đó đổi nữ chính, chuyện chẳng bí mật gì cả, nhanh chóng truyền khắp thành phố điện ảnh.

Tính cả chuyện nhà họ Khương tìm tiểu thư thất lạc.

nhanh chóng lao đầu công việc khi tiếng thúc giục của đạo diễn, rốt cuộc chẳng ai để tâm đến chuyện nữa.

Mà đoàn phim của đạo diễn Đường, khi Dương Trì khỏi thì tiến độ phim thuận lợi, nhanh chóng xong phân cảnh, khi đến trấn Khương Bình thì một cảnh cuối, là phần diễn của Úc Tinh Hà và Dương Tây.

Lúc đó y nữ giam địa lao, trong địa lao hắt đầy m.á.u chó và m.á.u gà trống, kèm theo đủ loại bùa chú nữa.

kiếm khách hiểu rõ, những thứ chẳng thể vây khốn yêu quái , tất nhiên cũng chẳng thể giam giữ y nữ .

Sở dĩ cô ở trong địa lao , cô phản kháng, là vì hai cha con ở y quán , bà chủ quán rượu với cô , nếu cô chạy trốn, thì dân trong thị trấn nhất định sẽ khó hai cha con , vì dân trong trấn nghĩ cô là yêu quái, mà yêu quái hai cha con nhặt về.

Bây giờ dân trong trấn ép c.h.ế.t hai cha con , vì cô bắt, nếu cô c.h.ế.t , chuyện mới kết thúc, hai cha con ở y quán mới thể tiếp tục sống sót.

Đây là đầu tiên kiếm khách đến địa lao, thuyết phục y nữ cùng để bắt yêu quái chân chính, nhưng y nữ cố chấp, đúng hơn là cô sợ vì cô rời mà hai cha con xảy chuyện.

Loading...