Sở Phi Niên trực tiếp ôm Vị Vị dậy, nhẹ nhàng phủi bụi bẩn lưng cho cô bé ngước mắt đối diện.
Thiệu Vân Thủy Sở Phi Niên, dù cạnh ngay đây là đoàn phim của đạo diễn Đường, ai mà đóng phim với đạo diễn Đường cơ chứ, Thiệu Vân Thủy cũng đang tính nhân dịp cố gắng tiếp xúc với đạo diễn Đường, nếu thể quen thì chừng đạo diễn Đường sẽ cho cô một vai nhỏ trong đoàn phim.
Cũng bởi vì thường xuyên ngó sang bên đó nên cô cũng chú ý đến Sở Phi Niên luôn cạnh đạo diễn Đường, cũng nhớ đến cái Hotsearch một thời chỉ vì một bàn tay, đến giờ vẫn còn cư dân mạng đào phận của chủ nhân bàn tay đó.
Lên Hotsearch chỉ nhờ một bàn tay, còn thể đoàn phim với phận của nhân viên liên quan đến phim ảnh, kế bên đạo diễn Đường, điều khiến Thiệu Vân Thủy hâm mộ, cũng ghen tị.
Vị Vị nhận Sở Phi Niên ngay lúc cô ôm cô bé dậy, cô bé lau nước mắt, về phía ông nội đang chạy tới : “Ông nội, là chị …”
Ông cụ chú ý đến chị gái nào, vội vàng ôm lấy Vi Vị cảm ơn Sở Phi Niên: “ cảm ơn, cảm ơn cô…”
Cảm ơn xong, ông cụ ôm Vị Vị sang đổi diện Thiệu Vân Thủy.
“Cô Thiệu, hộp cơm đó thực sự là của chúng , trong đó còn một cái đùi gà và một ít rau còn thừa khi ăn cơm hộp của đoàn phim, chúng đem về để tối ăn tiếp nên mới kiếm hộp đựng, tin thì cô cứ mở xem sẽ .” Ông cụ đau lòng lau nước mắt cho Vị Vị, lúc về phía Thiệu Vân Thủy, một ông cụ xưa nay luôn vui vẻ thiện mà giờ khắc cứng rắn đến lạ.
Ông cụ Vị Vị gánh cái tội trộm đồ lưng, hơn nữa còn là vu oan.
Cơm hộp của đoàn phim khá là , mỗi một cái đùi gà, ông cụ nỡ ăn nên thường để phần để buổi tối về hâm nóng cho Vị Vị ăn, ngờ chẳng đợi đến bữa tối chuyện .
Thiệu Vân Thủy đương nhiên mở hộp cơm , nhưng vì Sở Phi Niên đang ở đây, mà mấy hóng hớt cũng xúm vây xem.
Cô ông cụ, nhíu mày : “ mua khá ít mì, hai ông cháu các ăn hết lấy hộp cơm của đoàn phim ngụy trang nên mới lo ngại chứ gì?”
Những khác trong đoàn phim cũng đắc tội Thiệu Vân Thủy chỉ vì hai tay diễn nhỏ bé, bước hòa giải, khuyên nhủ ông cụ và Vị Vị: “Chị Thiệu rộng lượng cũng chỉ cần hai xin chứ so đo, ông coi hai còn bắt tại trận, cứ cứng miệng chịu nhận thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-90.html.]
“ , đúng , đứa trẻ vẫn còn nhỏ, cô bé xin thôi, dạy cô bé đây là hành vi sai trái, giờ sửa vẫn kịp, lớn lên khó đổi lắm.”
“Mau xin , đang giữa trưa đó, đều bận việc, đừng ầm lên đến nỗi báo cảnh sát.”
“…”
Hầu như tất cả đều thúc giục ông cụ và Vị Vị nhận , Sở Phi Niên nhướn mày, còn kịp lên tiếng ông cụ bên cạnh : “Báo thì báo! Chúng sai! Chúng sợ! Báo cảnh sát !” Ông cụ lời của mấy chọc tức run.
Mà khi ông cụ hô báo cảnh sát thì đám chê ông cụ nhỏ mọn vì một chuyện bé xíu, chẳng bằng xin cho xong chuyện.
“Không cần báo cảnh sát.” Sở Phi Niên hờ hững , cô tới cúi xuống nhặt hộp cơm đất lên.
Đến khi những khác tụ tập xung quanh, Thiệu Vân Thủy bỏ chân xuống nhưng đó vết nứt .
Sở Phi Niên ngại bẩn, khi nhặt hộp cơm lên thì cầm lấy khăn giấy Úc Tinh Hà bên cạnh đưa cho.
Lúc Úc Tinh Hà tẩy trang xong thì phát hiện Sở Phi Niên ở đây, đó phát hiện xung quanh nhiều , trong đó cả Đoàn Thiếu Dương. Anh thấy Sở Phi Niên thì lập tức chạy tới.
"Hộp cơm quen thế nhỉ." Úc Tinh Hà cau mày khi thấy cô cẩn thận lau chùi hộp cơm.
Thực khi thấy LOGO hộp, nghĩ ngay tới hộp mì Ý mà Sở Phi Niên đem buổi tối mấy ngày . Sở dĩ như là vì cũng chắc đây là hộp mì Ý của Sở Phi Niên .
Sở Phi Niên gật đầu, giọng điệu d.a.o động nhưng âm thanh đủ lớn để những xung quanh, ngay cả Thiệu Vân Thủy cũng rõ: “Hộp cơm là đưa cho cô bé.”
Mí mắt Thiệu Vân Thủy giật giật, vội vàng : “Mấy cái hộp cơm trông đều giống , chắc gì là đồ cô đưa. Cô Sở, nếu cô như thế là cố ý giải vây cho bọn họ thì cũng chẳng gì để nữa.”
Cô thực từng thấy đoàn phim bên cạnh gọi tên Sở Phi Niên, và Sở Phi Niên là họ Sở.