Sở Phi Niên cũng : “Cho dù là công đức và khí vận đó là của , nhưng tâm tư bất chính dùng thủ đoạn vẫn thể cướp , huống chi những thứ thuộc về .”
Ngừng một chút, đó cô thêm: “Với , cực thịnh tất suy, công đức và khí vận của , tăng thêm chút ít thì thôi, nhiều lắm thì giúp thuận buồm xuôi gió, nếu như quá nhiều, mệnh của thể tiếp nhận nhiều công đức và khí vận thì sẽ phản phệ.”
Úc Tinh Hà xong thì hiểu, nhưng để ý đến chuyện khác: “Cho nên cô thấy khí vận và công đức đủ nên để ăn phần mì Ý đó nữa đúng ?”
“Ừm.” Sở Phi Niên phủ nhận, cô cũng suy xét đến vấn đề , đó Hồ Nhàn ở đây, nên cô lo lắng Úc Tinh Hà gánh nổi.
Hồ Nhàn nhỏ giọng : “Thật khi ăn đại nhân cũng cần để ân trạch .”
“Có thể như ?” Úc Tinh Hà về phía Sở Phi Niên.
Sở Phi Niên gật đầu, cô cụp mắt gãi cằm Tiểu Tam Hoa, nó thoải mái híp mắt lên đùi cô, nó ngáy nhè nhẹ, cô : “ mấy giúp giải quyết chuyện đồ ăn thừa , thứ khác cho hai .” Vì cô đành cho ít công đức và khí vận.
Hồ Nhàn thầm nghĩ, nếu vì nguyên , chuyện truyền ngoài, những cái gọi là đại sư , hoặc mấy con bảo gia tiên chẳng hạn, chắc tức ói m.á.u luôn quá.
Những công đức và khí vận vô dụng, ai cũng , cầu cả đời cũng .
Hồ Nhàn nghĩ đến đây bèn khỏi thấy đắc ý, cô đúng là may mắn, gặp đại nhân, nương tựa đại nhân, mọc 3 đuôi! 5 đuôi! 9 đuôi! Không chuyện mơ mộng hão huyền nữa .
Úc Tinh Hà Hồ Nhàn, chẳng cô đang nghĩ gì mà lấy chân che miệng hì hì đắc chí, nhăn mày, nữa, Sở Phi Niên đối diện, hỏi chuyện cô cầm hộp mì Ý .
Sở Phi Niên đang gãi cằm Tiểu Tam Hoa thì khựng .
Úc Tinh Hà phát hiện tâm tình của cô đúng, lúc cô thở dài : “Đi gặp một quen cũ, cho cô mì Ý.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-88.html.]
Úc Tinh Hà thấy khó chịu trong lòng, há to miệng, hỏi quen cũ là ai, là mời đến đây , nhưng lời đến bên miệng chẳng mở lời như nào. Anh hốt hoảng phát hiện cho dù Sở Phi Niên lâu như , cùng ăn cùng ở nhưng ít chuyện của cô.
Ngay cả chuyện cô là ở , bạn bè nào khác , nếu thì họ là ai… Anh gì cả.
“Rất lâu, lâu lắm , từng thiếu nợ cô , nhân quả của và cô hết.” Sở Phi Niên , cô tiếp: “Lần , coi như nhân quả giữa và cô kết thúc, gặp nữa, nhiều quen cũ, nhưng bạn bè.”
Úc Tinh Hà ngạc nhiên mở to mắt cô. Tim đập nhanh hơn, nuốt nước bọt, siết chặt kịch bản tay, dò hỏi: “Đây… Cô… Cô đang giải thích với ?”
“Ồ…” Sở Phi Niên nữa, cô cụp mắt tiếp tục gãi cằm Tiểu Tam Hoa đang đùi: “Cứ coi là .”
Úc Tinh Hà bình tĩnh nhưng cách nào cũng , mắt sáng rực Sở Phi Niên, thêm gì đó với cô, nhưng trong đầu những câu hỏi, tại cô giải thích với ? Cô quan tâm đến đúng nhỉ?
Thấy ánh mắt nóng rực của , Sở Phi Niên chịu nổi nữa, cô đầu sang thở dài: “Anh ?”
“Không … Không gì.” Úc Tinh Hà chạm mắt cô ngượng ngùng sang chỗ khác, chằm chằm kịch bản tay, nhưng chẳng chữ nào, một lúc lâu trôi qua, hỏi: “Sao cô quen cũ ở gần đây?”
“Không .” Sở Phi Niên lắc đầu: “Trùng hợp thôi, sang bên đó mì, tình cờ gặp thôi.”
Hồ Nhàn đến đây, nên những món ăn cay nóng khi Sở Phi Niên ăn xong thì ăn nốt, cuối cùng hc còn lo lắng Úc Tinh Hà sẽ trở thành một béo ú nữa.
Một tuần khi Sở Phi Niên gặp quen cũ, lúc ăn cơm trưa, Đoàn Thiếu Dương mò đến giữa trưa nắng, đại khái cũng đến nhiều , mỗi đều thấy Sở Phi Niên ở đây, hiện giờ cũng thấy nhẹ nhàng hơn khi đối mặt với Sở Phi Niên.
Nhất là khi Sở Phi Niên chẳng gì cả, chỉ thích ở đó ăn đồ ngon, vì mỗi đến cũng mang theo chút đồ ăn.
Có vài thứ là dặn dò khác mua, vài thứ là đặc sản của đoàn phim cho, cảm thấy ăn ngon nên mang đến.
“Khoai lang mềm ngọt, dẻo, đại diện cho ăn, đoán cô sẽ thích nên mang đến đây.” Đoàn Thiếu Dương đưa một hộp khoai lang đặt trong hộp thủy tinh đưa cho Sở Phi Niên.