Úc Tinh Hà : “Cô ngoài , sẽ về 9 giờ tối.”
"Anh thấy tiếng mèo kêu ?" Úc Tinh Hà xung quanh, cuối cùng về hướng chiếc xe dậy tới đó.
Hạ Chiêu vẻ mờ mịt: "Mèo kêu á? Không thấy?"
“Có mà.” Úc Tinh Hà khẳng định.
Càng đến gần bãi đậu xe tiếng mèo kêu càng rõ ràng. Cuối cùng, từ chỗ đó một con hồ ly lông đỏ , tay nó còn ôm một con mèo tam thể nhỏ. Đôi mắt của Hồ Nhàn sáng lên khi thấy Úc Tinh Hà, lập tức vẫy hai cái đuôi lớn chạy tới.
"Đại nhân ?"
Cô chạy ngay đến chỗ Úc Tinh Hà và hỏi một cách đầy mong đợi.
Úc Tinh Hà đưa tay ôm lấy Tiểu Tam Hoa, chung quanh thấy ai nữa, chỉ tiếng bước chân của Hạ Chiêu đang đến gần phía , hạ giọng xuống hỏi: “Sao cô biến thành hồ ly ngoài?”
"Đây là trường mà! Có nhiều minh tinh và đại diện đó. Biết đại diện nào trúng gương mặt mời debut thì ?" Hồ Nhàn chống tay lên hông tự tin .
Thấy Úc Tinh Hà lo lắng, cô vội vàng giải thích: "Yên tâm , hiện hình mặt khác, ngay cả quản lý của cũng thể thấy ."
Còn đang chuyện Hạ Chiêu tới, tầm mắt mặt Úc Tinh Hà hề dừng ở Hồ Nhàn tí nào, nhanh chóng chú ý đến bé con trong n.g.ự.c Úc Tinh Hà, kinh ngạc nhướng mày: “Thật sự là một con mèo ! Con mèo nhỏ sạch sẽ như , là ai nuôi nó ở gần đây ?"
Nói xong, dừng một chút lẩm bẩm: “Sao cảm thấy con mèo hoa nhỏ giống với Tiểu Tam Hoa của Phi Niên nuôi thế?”
Vừa lấy điện thoại di động , định tìm bức ảnh chụp con mèo hoa của Sở Phi Niên xem giống đến mức nào. Còn kịp lấy ảnh , thấy Úc Tinh Hà : “Đây chính là Tiểu Tam Hoa của Phi Niên.”
"Hả?" Hạ Chiêu điện thoại một lúc, mặt lộ vẻ kinh ngạc: "Không chứ? Con mèo hết nửa thành phố để tìm Phi Niên ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-85.html.]
Úc Tinh Hà vội vàng mơ hồ giải thích khi nghi ngờ: "Bảo mẫu ở nhà gửi tới đây, cô việc gấp nên giao Tiểu Tam Hoa cho vội vàng ."
Lúc "bảo mẫu" Hồ Nhàn chân Hạ Chiêu lắc đầu nhỏ giọng : " còn ."
Chỗ đậu xe ánh sáng , Hạ Chiêu sang bên đó một cái liền tin tưởng lời Úc Tinh Hà .
Khi hai cùng Tiểu Tam Hoa và một con cáo chỉ Úc Tinh Hà thấy trở trường , Hồ Nhàn vòng quanh chỗ Sở Phi Niên thường , xổm xuống cạnh ghế: “Nơi mùi của đại nhân, nhất định đây là chỗ đại nhân .”
Lẩm bẩm xong, cô chung quanh: "Đại nhân ? Đi vệ sinh ? , đại nhân ăn tối ? Ăn tối cũng , nhất định còn ăn thêm bữa khuya nữa. Sau đó thể, hì hì..." Vừa , cô nuốt nước bọt.
Úc Tinh Hà đầu thấy trong mắt cô xanh biếc, giật nhanh chóng đẩy một túi đồ ăn vặt sang bên đó: “Có đồ ăn ở đây, bao lâu cô ăn? Không gọi đồ ăn mang về ? Trong nhà còn để nhiều đồ ăn vặt..."
Anh nghĩ thầm với năng lực của Hồ Nhàn, đưa Tiểu Tam Hoa qua nửa thành phố đến đây sẽ mất nhiều thời gian, cô đói đến mức ?
Hồ Nhan hề động mấy đồ ăn vặt , thậm chí còn ghét: “ đói, chỉ là, chỉ là… Những thứ thể sánh với thứ đại nhân ăn chứ?”
“Những đồ ăn vặt bình thường Phi Niên cũng ăn.” Úc Tinh Hà thấy Hồ Nhàn là fan não tàn của Sở Phi Niên, chung thứ Sở Phi Niên chạm qua thứ gì thì thứ đó thơm nhất, thế là đành giải thích: “Nói chừng trong thứ Phi Niên từng ăn.”
“Không!” Hồ Nhàn lắc đầu, chắc nịch: “Anh hiểu , những đồ đại nhân từng ăn sẽ lưu công đức, khí vận, mặc dù ít…”
Cô hoa tay múa chân , nuốt nước bọt: “ cho dù chỉ chút xíu như thôi thì chí ít tu luyện 10 năm mới từng .”
Góp gió thành bão, Hồ Nhàn tin tưởng cái đuôi thứ 3 sẽ mọc nhanh thôi!
Với với vì nguyên nhân công đức và khí vận, khi cô mọc cái đuôi thứ 3 sẽ giảm bớt thống khổ khi hứng chịu lôi kiếp!
“Vậy nếu là ăn thì ?” Úc Tinh Hà nhớ đến những lời hc , đột nhiên suy nghĩ đến một giả thiết, hiểu mấy thứ công đức và khí vận , nhưng khi phản ứng của Hồ Nhàn thì là đồ .