Cô ngừng một chút  đó  bổ sung thêm: “Sư phụ bọn họ  thủ đoạn,  trốn    chuyện khó.”
Hạ Chiêu vò đầu,    hiểu lắm, cho dù sư phụ bọn họ  ngoài , chẳng lẽ tên thầy bói dỏm  định đến tìm Dương Trì báo thù?
 mà Úc Tinh Hà  hiểu sơ sơ ý của Sở Phi Niên.
Lúc  ở trong cục cảnh sát, vì 4     phận đặc biệt, nên  phụ trách  báo cáo tình hình lên , thì buổi trưa  2 vị đại sư đến nơi , khi cảnh sát đưa 2 vị đại sư đến chỗ giam giữ 4 ,  một  sắc mặt tối sầm, tràng hạt Phật châu đang cầm trong tay quất lên  phụ nữ.
Cơ thể  phụ nữ phát  tiếng “phụt”, cả  khô quắt   đó hóa thành tờ giấy cỡ bàn tay  lớn,  đó  giấy hóa thành bụi.
“Chuyện …” Người phụ trách  bên cạnh trán túa đầy mồ hôi,  sang hỏi đại sư : “Đại sư Dương,   chạy  đúng ?”
Đại sư Dương cầm kiếm gỗ đào trong tay  hỏi thì : “Chỉ sợ thứ  đưa về cũng chỉ là một thế , 3   chúng  đưa , để tránh sư phụ bọn họ đến cứu.”
Người phụ trách gật đầu, nhanh chóng gọi  đến dẫn 3    ngoài, dẫn đến  mặt hai vị đại sư.
Khi  thanh niên  đến  mặt vị đại sư cầm tràng hạt, đại sư  thấy tay   thì mặt trắng bệch, cầm lấy tay  thanh niên: “Vết thương  vì  mà ?”
Thanh niên   nắm tay trái, ảo thuật  tay vỡ vụn, lộ  một khúc gỗ, đó là một con khôi .
“Đại sư Liễu, ông phát hiện  điều gì?” Đại sư Dương cũng  tay của thanh niên , nhưng ngoại trừ  đây là khôi   thì  nhận  vấn đề gì khác.
“Đây là Hồng Liên Nghiệp Hỏa.” Đại sư Liễu cầm tay trái khôi  của thanh niên  lên, nhưng ông   động tới khôi   thì sắc mặt thanh niên biến đổi, hoảng sợ hét lên: “Không ! Đừng động  tay của !”
Đại sư Liễu thấy phản ứng của   thì dừng tay , ông  hừ một tiếng, một tay giựt khôi   , tay  ông  giật bùa chú ngăn chặn tia lửa lan .
Nháy mắt  khói màu xám trắng lan  từ cổ tay thanh niên,   phù văn ngăn chặn thì ngọn lửa tiếp tục thiêu đốt lan lên .
Thanh niên  ngã  đất kêu gào đau khổ,  ngất xỉu cũng  , chỉ  thể tỉnh táo để cảm nhận nỗi đau khổ thấu tận đến linh hồn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-82.html.]
Những  khác thấy   đau đớn lăn lộn  sàn nhà thì ai cũng hoảng sợ  dám đến gần, hai sư    trốn đến góc tưởng, trốn càng xa càng tố, sợ lửa  dính lên  bọn họ.
“Anh … Anh   thể  lửa thiêu sống luôn  ?” Người phụ trách trán túa đầy mồ hôi lên tiếng hỏi.
Đại sư Liễu chắp tay  n.g.ự.c niệm một câu Phật hiệu: “Nghiệp hỏa  chỉ thiêu đốt nghiệp chướng    .”
Vừa dứt lời thì ông  vung chuỗi Phật châu trong tay , tạo thành một tràng hạt dài quấn quanh tay trái của thanh niên ,   nghiệp hỏa ảnh hưởng, từng câu tiếng Phạn đại sư Liễu   thì mỗi hạt châu  tỏa  ánh sáng màu vàng kim chói mắt.
Nhìn kỹ thì sẽ phát hiện những kim quang  phát  từ chữ khắc  mỗi Phật châu, mà chữ  đó chính là Kinh Phật tiếng Phạn.
“Nổ!” Đại sư Liễu hô một tiếng, kéo chuỗi Phật châu , chuỗi hạt rời khỏi cánh tay trái của thanh niên , cùng lúc đó  khói đen thoát khỏi đó  tiêu tán.
“Tay   dài  .” Người phụ trách chỉ về phía tay trái của  thanh niên.
Tay thanh niên  hảo   vấn đề gì cả, nhưng   vẵn  lăn lộn  đất, mặt đau đớn đến biến dạng: “Đau quá! Tay  đau quá!”
“Bần tăng   ngay từ đầu, nghiệp hỏa thiêu đốt nghiệp chướng  , chỉ cần nghiệp chướng     thiêu đốt hết thì nghiệp hỏa sẽ luôn tồn tại,  nghĩ rằng tay và hồn phách  thiêu đốt chẳng qua là ảo giác mà thôi.” Đại sư Liễu  quấn Phật Châu quanh tay, chắp tay  n.g.ự.c niệm một câu Phật hiệu,  đó  hỏi: “Nghiệp hỏa , tại    nhiễm ?”
“Là một cô gái áo đen!” Sư  của thanh niên  : “Chính là   báo cảnh sát!”
Đại sư Liễu   lập tức   phụ trách. Một lát   phụ trách mang văn bản đến.
Một lát  đại sư Dương  chữ ký  đó thì lâm  trầm tư.
“Sao ? Đại sư Dương, ông    ?” Đại sư Liễu thấy đại sư Dương im lặng nên nghi ngờ hỏi.
Đại sư Dương do dự một lát   chuyện về đại sư Hồ và nhà họ Hà: “Không chỉ mỗi chuyện của nhà họ Hà, còn chuyện cháu gái ông cụ Đường mất hồn cũng do vị  giúp.”
“Kiếm gỗ đào của ông cũng  hả?” Đại sư Liễu  về kiếm gỗ đào  lưng đại sư Dương.