Trong lòng toát một suy nghĩ mơ hồ, nhưng khi tóm lấy suy nghĩ thì nghĩ vấn đề.
Đến mức mà Sở Phi Niên đang đợi bày nhang đèn để cô ăn bữa sáng, mãi chẳng thấy phản ứng gì, cô đầu , quơ hai tay mặt Úc Tinh Hà: “Anh đói bụng ?”
Sau khi Úc Tinh Hà bày nhang đèn xong thì Sở Phi Niên bắt đầu ăn.
“Vậy tại rượu của cô xuất hiện ở nhà hàng?” Úc Tinh Hà đến cạnh cô hỏi.
Sở Phi Niên l.i.ế.m khóa môi, nhắm mắt : “Rượu vốn chôn cùng thể của , chẳng tìm thấy thể , nhưng tìm thấy rượu … Anh xem, chuyện nghĩa là gì?”
“Nếu điều tra từ rượu sẽ điều tra cơ thể của cô ở ?” Úc Tinh Hà vội vàng .
Khi Sở Phi Niên gật đầu thì còn kích động hơn cô, thẳng lên ghế sô pha: “Bây giờ cảnh sát đang điều tra rượu, khi nào mới kết quả, là Hạ Chiêu tìm thám tử tư, như nhanh hơn.”
“Chưa chắc .”Sở Phi Niên ăn nó uống đủ, thỏa mãn dài lên ghế sô pha, khẽ với : “Rượu âm khí nặng, thể đem nó đến, còn cất giấu cơ thể của , thủ đoạn tầm thường .”
Úc Tinh Hà cô xong thì im lặng một lúc, đó mới : “Lúc đầu, cơ thể của cô đặt ở dâu?”
“Ồ…” Sở Phi Niên Úc Tinh Hà, đó thẳng mắt , đầu , kỳ quái : “Ở chỗ ngủ.”
Úc Tinh Hà: “...”
Thấy cô thì Úc Tinh Hà hỏi thêm nữa, dù , chỉ cần cảnh sát điều tra manh mối, luôn cách để hỏi.
Hôm qua đạo diễn Đường cho nghỉ nửa ngày, sáng nay cần đến trường . Lúc Úc Tinh Hà đang xem một bộ phim cũ, đó lôi Tiểu Cao sang phòng bên cạnh để học lời thoại kịch bản, Sở Phi Niên thì sấp ghế sô pha chơi game.
Lần trò chơi mặc đồ công chúa linh tinh, cô chơi game chiến thuật, Vương Giả Nông Dược. Còn học cách farm vàng, học cách ăn quái rừng, còn chạy đến lane khác hỗ trợ đồng đội, cho dù cưỡng ép gank, cũng thể phối hợp ăn ý với đồng đội, đánh ưu thế, nhưng đến khi cô theo AD thì chuyện trở nên khác biệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-79.html.]
AD chơi như thể bản là đồ ăn , cứ lao trung tâm kẻ kịch, Sở Phi Niên cứu vài , nhưng mấy tiếp theo cứu nổi nữa, tình thế xoay chuyển, từ ưu thế bây giờ thất thủ.
Sở Phi Niên gì thì tên “Hương Hương” mở mic.
“Trợ thủ, rốt cuộc bảo vệ ? Tự nhiên chạy bụi cỏ gì? Cậu bảo vệ thì c.h.ế.t nhiều thế ? Cậu chơi hả? Có chơi hả?...”
Người liên tục ngừng nghỉ, mắng té tát Sở Phi Niên.
Sở Phi Niên hiếm khi mở mic, nhưng bình thường cô vẫn mở loa của tất cả đồng đội, vì đề phòng khi đồng đội ping gì đó mà cô chú ý, tất nhiên tránh khỏi chuyện đồng đội mắng chửi gì đó.
Mắt thấy AD bắt đầu chui cỏ, đó cô cho đối phương một cái hôn gió khống chế, địch bên chững mấy giây, Sở Phi Niên đầu che chở MID về trụ, đó cô ping tín hiệu rút lui.
“Cậu dám lừa ? Mẹ nó! Tại cỏ kiểm tra? Không cỏ thì chơi trợ thủ gì?”
Khi Sở Phi Niên và MID về nhà, lúc cô mới bật mic, tâm trạng cô lắm, cộng thêm chuyện vài tiếng , đến mức câm luôn , giọng thêm mấy phần lười biếng: “Bây giờ màn hình hiển thị , cô thể thấy rõ ràng.”
“Thấy cái gì rõ ràng?” Hương Hương giọng thì giật , ngờ đối phương là một cô gái chuyện mềm mại như , vô thức hỏi , giọng điệu hòa nhã hơn chút ít.
Sở Phi Niên thời gian đợi sống : “Nhìn hình phản chiếu di động xem, phản chiếu hình một con heo ?”
Ngay khi cô xong câu đó, mấy đồng đội khác còn kịp thành tiếng, thì Hương Hương hoảng sợ la lên: “Mẹ ơi.” Sau đó là tiếng điện thoại rơi lạch cạch xuống đất.
Ở nơi cách Sở Phi Niên mấy ngàn dặm, ở một ký túc xá trường cấp 3 nào đó, đôi mắt đen láy của thanh niên tràn đầy hoảng sợ, run rẩy núp trong chăn, hốt hoảng đưa hai tay lên sờ mặt .
Bạn cùng phòng ký túc xá thấy thì giật đưa tay nhặt điện thoại lên: “Cậu ?”
“Má ơi! biến thành heo !” Nam sinh hốt hoảng la lên, đó dậy dí sát mặt gần bạn cùng phòng: “Mặt đổi ? Mặt của biến thành mặt heo đúng … Mặt …”